Đêm tối tại dinh thự Henry.

" Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ " Moah tung hoa khắp nơi để ăn mừng.

" Ta không ngờ cô ta dễ xao động cảm xúc như vậy đấy "

" Dù sao thì đây cũng là thế giới đầu cho người mới, nên có lẽ nhân vật chính ở đây sẽ dễ hơn chút ấy mà " Moah vừa ăn nho vừa nói.

" Nhiệm vụ chính hoàn thành rồi ngài có cần rời khởi đây ngay không?" Moah hỏi.

" Vẫn còn nhiệm vụ phụ nữa " Tôi vừa đọc sách vừa trả lời Moah

Vẫn là cuốn sách cũ kể về điều ước của cô bé nhỏ, công việc mà cô bé đã nhận lúc trước lại bị ông chủ của mình lừa gạt. Cừu mà cô bé chăn trong đó lại lẫn trốn một con sói,mà con sói này lại chính là do chính tay ông chủ của cô bé bỏ vào, mục đích của ông ta chính là ép cô bé bồi thường số cừu bị mất của mình. Biết rõ được sự việc này, cô bé liền tương kế tựu kế dấu những con cừu mà sói ăn mất để rồi đến khi ông chủ ấy bắt đền thì cô bé đem những con cừu ấy đến và nói ra tất cả chân tướng sự việc cho mọi người ở trang trại nghe. Ai nấy cũng bất bình và kiện ông chủ ấy bắt ông ta bồi thường tất cả mọi thứ cho mọi người

Từ đó cô bé từ bỏ công việc chăn cừu của mình và tiếp tục tìm đến công việc mới khác.

Sáng hôm sau.

Lại một lá thư từ trong hoàng cung gửi đến lần này không phải là yêu cầu nữa mà là cưỡng ép tôi vào cung điện sống. Vì người gửi thư lần này chính là đích thân nam chính đến và đưa, đồng thời anh ta cũng mang theo một số quân lính để phòng tôi không chấp hành yêu cầu ấy.

" Công chúa…" Oliver lo lắng cho tôi.

" Không sao, nếu đích thân điện hạ đến mời thần đương nhiên sẵn lòng tiếp nhận "

Nếu anh ta đã muốn như vậy thì tôi sẽ làm theo yêu cầu, toại nguyện mong muốn của anh ta. Vì dù sao cũng sẽ đến ngày tôi phải đi rồi chi bằng làm một chút việc cho thú vị vậy

Tại hoàng cung.

Tôi được sắp xếp là sống ở phía đông của cung điện, đồ đặc tôi mang đến từ dinh thự cũng không nhiều lắm, người hầu thì tôi chỉ dẫn theo mỗi Oliver mà thôi. Dù là trong cung hay ở dinh thự thì người mà tôi tin tưởng chỉ có thể là bà ấy mà thôi.

Mặc dù là sống trong cung nhưng tôi lại bị hạn chế về việc đi lại, nam chính vậy mà lại cử người theo dõi mọi hành vi của tôi, không chỉ vậy anh ta còn gửi gắm người hầu lúc trước làm gián điệp tại dinh thự đến phục vụ tôi. Nói phục vụ thì không đúng lắm, rõ ràng đây chính là sự giám sát mà.

Tôi uống trà trong trang viên mà không khỏi thở dài.

" Nếu điện hạ không thích tôi sẽ đưa người đến nơi khác sống " Louis đứng bên cạnh tôi mà nói.

Mặc dù người của nam chính luôn theo dõi tôi nhưng chỉ cần khi Louis xuất hiện thì bọn họ tự giác giữ một khoảng cách rất xa.

" Có thể sao! " Tồi cười mà nhìn Louis. Chap‎ mới‎ l𝘂ôn‎ có‎ tại‎ [‎ Tr𝑼mTr𝘂𝐲‎ en﹒V𝘕‎ ]

" Có thể " Ánh mắt anh ta có chút chắc chắn mà nhìn tôi.

Tôi che miệng mà cười thầm, vì vẻ mặt của anh ấy lúc nãy như một chú cún con vậy. Trong rất thú vị hơn vẻ mặt lạnh ngày thường.

" Công chúa, bệ hạ cho mời người đến dùng tiệc trà cùng ngài ấy " Một nữ hầu bước vào trang viên đi đến phía tôi mà thông báo.

" Nói ngài ấy ta không có hứng thú "

" Bệ hạ nói nếu người không đến ngài ấy sẽ tự đến chỗ công chúa "

Nữ hầu vừa nói xong thì hình bóng của nam chính đã ở phía sau cô ấy. Rõ ràng hẳn ở trang viên này mà lại hẹn tôi đi nơi khác dùng trà, tên này cũng rãnh rỗi thật đấy.

"Công chúa điện hạ dùng trà một mình không thấy buồn sao, có cần ta bầu bạn với em không " Anh ta cong môi cười mà nhìn tôi.

" Thật vinh hạnh cho thần quá nhưng thần chỉ muốn uống trà một mình mà thôi. "

" Vậy sao, tiếc thật đấy. Nhưng ta lại muốn uống cùng công chúa điện hạ " Nói rồi, anh ta thản nhiên mà ngồi đối diện tôi.

" Hoàng cữu cũng ở đây sao, sự vụ ta giao cho người xử lý xong rồi à " Nam chính.

" Thần đã làm xong, báo cáo thần cũng đã nộp cho ngài. Điện hạ không xem sao " Louis quả nhiên không có cảm tình gì với nam chính mà, giọng điệu ghét bỏ không thèm che dấu.

" Ta thấy rồi, làm phiền hoàng cữu quá." Anh ta nở nụ cười một cách giả trân.

Bầu không khí của hai người bọn họ lúc này cứ như là đao kiếm đấu nhau trong vô hình vậy, tôi ngồi ở giữa cũng thấy khó chịu với bọn họ.

Thấy tôi không nói gì, nam chính bắt đầu luyên tha luyên thuyên. Anh ta tự nói ra rất nhiều vấn đề mà không cần tôi phải trả lời, à không, có lẽ anh ta biết dù hỏi tôi cũng sẽ không trả lời anh ta. Từ bữa trưa đến bữa tối, anh ta cứ nói cứ nói mãi mà không biết nghỉ. Tên này điên rồi hay là anh ta đang muốn tra tấn tinh thần của tôi đây. Bất kể tôi chốn để chỗ trang viên nào trong hoàng cung đều thấy được hình bóng của anh ta ở nơi đó. Không chỉ vậy, anh ta còn giao rất nhiều việc cho Louis xử lý khiến ngài ấy không thể nào vào hoàng cung được.

Tên này đúng là đáng ghét mà.

Thấm thoát thoi đưa, tôi đã ở trong hoàng cung được gần 1 tháng, trong 1 tháng này có rất nhiều chuyện xảy ra. Như là chuyện tình cảm của nam nữ chính bắt đầu sứt nẻ, dạo gần đây người hầu rất hay thấy chuyện bọn họ cãi nhau. Không chỉ vậy, mỗi lần nhìn thấy tôi thì nữ chính đều nhìn tôi với ánh mắt vô cùng cay độc. Đến nỗi chỉ số phản diện của tôi từ cô ta mặc dù đã đầy nhưng nó vẫn còn thông báo miết mà mỗi lần thông báo đều là những số điểm cao ngất ngưỡng.

" Có thể lấy nhũng điểm dư đó vào được không?" Tôi nài nỉ Moah.

" Không được, quy định là quy định " Moah từ chối một cách dứt khoát.

Quy định ở đây chính là một khi chỉ số hấp thụ đã đầy thì không thêm được hấp thụ nữa. Cái quy định này đúng là thất đức mà.

" Thì ra em đang ở đây "

Lại nữa rồi, hắn lại xuất hiện.

" Ngài, tại sao lại luôn đi theo tôi như vậy chứ, không thấy phiền à " Tôi có chút ảo não.

" Không phiền, ta đã nói là đang theo đuổi em mà "

Nữa tháng trước, không biết tên điên nam chính này ăn phải thứ thuốc gì mà lại tuyên bố với mọi người về việc kết hôn với tôi lần nữa. Hắn còn bịa nên chuyện vô cùng thâm tình khiến bao nhiêu quý bà đã rời lệ vì câu chuyện ấy, cả Ilumia khi nghe nó cũng đến trò chuyện tâm tình với tôi về vấn đề trên.

" Tên điên " Tôi mắng thầm anh ta.

Dù sao cũng đến ngày tôi phải đi rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play