Mùa hè tháng sáu, nắng gắt như lửa.
Nước suối từ núi xanh chảy xuống, không nhanh không chậm chảy xuôi trong sơn cốc.
Hai bên bờ suối, thực vật trong đất bị phơi nắng đến rũ lá, gió núi trên núi thổi xuống, trông có vẻ phấn chấn một chút.
Đứng ở bên dòng suối nhìn quanh trái phải, ngọn núi nhỏ nằm cạnh ngọn núi lớn, giao triền vào nhau không thể tách rời.
Ngọn núi lớn kéo dài hơn hai trăm km về phía đông tây, cao không thấy đỉnh, nhìn quanh không thấy giới hạn.
Tiểu Thanh Sơn tựa như trong bài thơ cổ, khi thu bút thì móc lại nét bút cuối cùng, cũng giống như dấu phẩy khéo léo dưới chân Đại Thanh Sơn.
Thôn Thanh Khê được vây quanh trong sơn cốc giữa Đại Thanh Sơn và Tiểu Thanh Sơn, tự tại an tường.
Nhưng cảnh tượng an tường hôm nay, bị một tiếng khóc sắc bén phá vỡ.
Ngày hôm qua vừa qua tiết Hạ Chí, hôm nay lại là đoan ngọ, qua đoan ngọ sao có thể không lên núi hái một ít ngải thảo và xương bồ?
Ngày thường, người của thôn Thanh Khê thường đốn củi trên núi, núi ít người lui tới, trên núi nhiều rắn, trùng, chuột, kiến.
Nhưng Đại Thanh Sơn vì ít người qua lại mà ngải thảo và xương bồ trên núi lại đặc biệt tươi tốt.
Có lũ nhóc ỷ vào việc thân thể trẻ khoẻ, không nghe lời người lớn khuyên bảo, vụng trộm chạy lên Đại Thanh Sơn.
Bọn họ nghĩ nếu may mắn nói không chừng còn có thể bắt được một con gà rừng trở về hầm canh gà uống.
Cổ nhân thường nói cá không ăn muối cá ươn, con không nghe lời cha mẹ trăm đường con hư.
Rốt cuộc vẫn xảy ra chuyện, con trai duy nhất của nhà họ Lý là Lý Đạt bị rắn độc cắn, được lũ bạn cùng thôn cuống quýt khiêng xuống núi.
Lý Đạt sắc mặt tái nhợt, môi đen nhánh, khóe miệng chảy nước miếng, tứ chi co quắp.
Mẹ của Lý Đạt là Trương Thúy Hoa, ôm Lý Đạt khóc đến muốn ngất đi.
Vẫn là em gái Lý Đạt, Lý Đào thông minh, con bé nhanh chân chạy về phía nhà trưởng thôn, nhà trưởng thôn có thuốc giải độc rắn.
Biết được Lý Đạt bị rắn cắn, trưởng thôn Dương Quốc Trụ nhanh chóng cầm viên thuốc giải độc duy nhất còn lại, chạy tới nhanh chóng nhét vào miệng Lý Đạt, một lát sau, Lý Đạt suy yếu mở mắt ra, trông có vẻ đã tỉnh rồi.