Hắn muốn tới cứu viện, nhưng Hư Tĩnh trước mặt lại cười khẽ một tiếng, quanh người lấp loáng phật quang, thân hình chia năm đồng thời tấn công về phía Viên Thiên Phóng, thậm chí khiến Viên Thiên Phóng không phân rõ rốt cuộc đâu là thật đâu là giả.
Trong Đại Quang Minh Tự, không tính những võ giả đã bắt đầu ẩn thế tu hành, trong võ giả bối phận chữ Hư, mạnh nhất dưới phương trượng chính là thủ tọa Tam Đại Thiền Đường bọn họ.
Trong đó thực lực của Hư Vân mạnh nhất cũng là bá đạo nhất, Hư Độ mặc dù không đứng đắn nhưng hắn trẻ tuổi nhất, tiềm lực cũng lớn nhất
Chỉ có Hư Tĩnh của Nhân Quả Thiện Đường hầu như không mấy khi rời khỏi Đại Quang Minh Tự, thậm chí không ra khỏi Nhân Quả Thiện Đường, không ai biết thực lực hẳn ra sao, chỉ biết trình độ về đạo nhân quả của hân cực kỳ cao, có thể nói là đại lão của Đại Quang Minh Tự.
Khi Hư Từ bế quan, Hư Vân chấp chưởng Đại Quang Minh Tự, một khi có đại sự phát sinh nhất định phải tới bàn bạc với Hư Tĩnh.
Đây là một trong số những lần hiếm có Hư Tĩnh xuất hiện trước mặt người trong giang hồ.
Trong suy nghĩ của mọi người, vị thủ tọa Nhân Quả Thiện Đường thần bí này luôn có vẻ cao tăng đắc đạo, thực lực đương nhiên cũng đạt tới Chân Hỏa Luyện Thần.
Nhưng thật ra tuy Hư Tĩnh đúng là cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, nhưng hẳn lại là một hòa thượng trắng trắng mập mập, gương mặt luôn mang nụ cười gợi đòn kiểu 'ta đã biết hết mọi chuyện”.
Vừa rồi hẳn cũng thấy Sở Hưu xuất thủ, mặc dù không biết vì sao Sở Hưu lại tự giết người minh trong thời điểm này, có điều Ma đạo tự giết lẫn nhau, hắn không giúp chẳng lẽ còn ra tay khuyên giải?
Viên Thiên Phóng bị Hư Tĩnh ngăn cản không thoát thân được, chỉ đành móc một ma binh hình cây cờ lớn đã khá rách rưới từ trong hộp báu không gian ra, ném về phía Hình Tư Đồ. Ma binh mang theo tiếng xé gió bay tới, muốn giúp đệ tử hân ngăn cản đòn này.
Cây cờ ma binh này không phải binh khí của hắn mà là chiến kỳ của một đường khẩu Côn Luân Ma Giáo, mặc dù đã rách nát nhưng dính ma huyết thảm khốc, lực lượng còn mạnh mẽ hơn trước đó, cũng coi là một món bảo vật.
Vốn hắn còn tính để lại thứ này làm quà cho đệ tử của mình, nhưng giờ vì cứu người chỉ có thể dùng trước,
Nhưng dưới Diệt Tam Liên Thành Tiễn của Sở Hưu, ma khí trên cây cờ lớn kia sôi trào mãnh liệt, chỉ chớp mắt đã bị mũi tên xuyên thủng!
Hình Tư Đồ nổi giận gầm lên một tiếng, đã từ bỏ việc né tránh.
Tất cả lực lượng khí huyết của hắn ngưng tụ trên Cửu Âm Hồng Uyên, song kiếm hợp nhất bộc phát ra chấn động kinh người
Nhưng, vẫn vô dụng!
Mũi tên đen nhánh chỉ bị cản trở một khoảnh khắc, ngay sau đó Cửu Âm Hồng Uyên của Hình Tư Đồ đều vỡ vụn.
Hai thanh kiếm ma binh dùng vô số máu tươi của kiếm khách chế tạo ra, rốt cuộc hoàn toàn tan nát dưới tay Sở Hưu!
Lực lượng hủy diệt đen kịt ầm ầm bộc phát.
Hình Tư Đồ trơ mắt nhìn mũi tên đâm vào trái tìm hắn. Chỉ trong chớp mắt tất cả sinh cơ đều bị mũi tên hủy diệt này thôn tính sạch sẽ!
Toàn bộ chiến trường trợn tròn hai mắt.
Sở Hưu lại như không buồn để ý, trực tiếp đi tới trước người Hình Tư Đồ thi triển Ma Huyết Đại Pháp, hút sạch khí huyết trên người hẳn.
Mặc dù trước đó Hình Tư Đồ đã thiêu đốt một chút tỉnh huyết, có điều dù sao cũng chưa đốt sạch, còn một ít.
Hấp thu nhiều máu tươi của tông sư võ đạo như vậy, huyết châu trong cơ thể Sở Hưu mới truyền tới một lưỡng chấn động.
Nó, ăn no.
Hình Tư Đồ điên cuồng, nhưng hẳn cho rằng người khác không dám điên cuồng như hắn? Đúng là quá ngây thơ!
Hình Tư Đồ là đại diện điển hình cho phong cách hành xử của người trong Ma đạo, hoàn toàn dựa vào yêu thích nhất thời, căn bản không quan tâm tới hậu quả.
Trước đó Hình Tư Đồ có thực lực, cũng có chút vận may nên mới không chết. Nhưng lần này hắn dám trêu tới Sở Hưu còn không bồn suy nghĩ tới hậu quả, rõ ràng là thắp đèn lồng trong nhà vệ sinh, tự tìm đường chết.
Hắn tưởng Sở Hưu không dám giết hắn? Sở Hưu giết người đâu quan tâm tới chứng cứ gì, chỉ có giết được cùng không giết được mà thôi.
Rõ ràng Hình Tư Đồ trong mắt Sở Hưu chính là loại giết được.
“Sở Hưu! Tên khốn kiếp!”
Viên Thiên Phóng gầm lên một tiếng, định bứt lao thắng về phía Sở Hưu.
Lần này Hư Tĩnh không cản đường nữa mặc cho Viên Thiên Phóng động thủ với Sở Hưu.
Đám Ma đạo này tự giết lẫn nhau, đương nhiên hắn không ra tay ngăn cản.
Nhưng lúc này Ngụy Thư Nhai cũng xuất hiện rước mặt Viên Thiên Phóng, ngăn cản không cho hẳn động thủ.
Viên Thiên Phóng sắc mặt giận dữ nói: “Nhiều người chứng kiến như vậy, Sở Hưu giết đệ tử của ta! Tới nước này rồi Ngụy lão ngươi còn định thiên vị Sở Hưu hay sao?”
Ngụy Thư Nhai mặt không đổi sắc nói: “Ta đã nói rồi, mặc kệ ai giết ai, mọi chuyện đợi sau này hãng nói!
Nơi này đang là chiến trường Đại chiến chính ma, sống tới từng này tuổi rồi chẳng lẽ còn không biết chuyện nào quan trọng hơn ư?”
Viên Thiên Phóng sắc mặt lúc đen lúc đỏ, có điều. hắn lại cưỡng ép nhịn xuống, quay lại chiến đấu cùng Hư Tĩnh, xuất thủ còn mãnh liệt hơn lúc trước vài phần, như đang phát tiết
Không thể không nói, thân phận Ngụy Thư Nhai trong một số thời điểm vẫn rất hữu dụng.
Viên Thiên Phóng đúng là cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, nhưng ngày trước Ngụy Thư Nhai thân là một trong Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma giao chiến với cả thiên hạ giương oai khắp giang hồ, Viên Thiên Phóng vẫn chỉ là một tán tu Ma đạo khổ sở tu luyện, thực lực chẳng ra sao.
Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu khiến Viên Thiên Phóng tạm thời lui bước là thực lực của Ngụy Thư Nhai.
Trong số những người ở đây mặc dù tuổi tác Ngụy Thư Nhai không nhỏ nhưng thực lực trong nhánh Ẩn Ma lại thâm sâu khó lường, còn chưa tới mức không đánh nổi.
Động thủ với Ngụy Thư Nhai trong thời điểm này là rất thiếu khôn ngoan.
Ngụy Thư Nhai quay đầu lại nhìn Sở Hưu, hơi cau mày.
Nói thật, hắn cũng không thấy cái mưu kế vặt của Hình Tư Đồ lúc trước.
Nhưng hẳn tin Sở Hưu, không phải tin nhân phẩm. Sở Hưu sẽ không tàn sát đồng môn, mà là tin Sở Hưu. sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như vậy, hơn nữa còn làm chuyện ngu xuẩn trước mặt mọi người
Cho nên nếu Sở Hưu đã giết Hình Tư Đồ, vậy chắc. chẩn Hình Tư Đồ có nguyên nhân đáng giết
Giờ Ðại chiến chính ma còn chưa phân rõ kết quả, những chuyện này đợi sau hãng nói.
Lúc này trong chiến trường, Sở Hưu hấp thu khí huyết Hình Tư Đồ xong, huyết châu trong cơ thể y cũng đã ăn no.
Đương ngươi hiên nó chưa ăn no Sở Hưu cũng chẳng có cách nào, vì y đã không còn sức đâu đi giết tông sư võ đạo khác đút cho nó.
Lần này Sở Hưu thi triển Diệt Tam Liên Thành Tiên mặc dù không như lần trước, không khiến bản thân phản phệ trọng thương, có điều y cũng chẳng dễ chịu, lực lượng thiếu chút nữa bị rút sạch.
Cho nên lúc này Sở Hưu cũng định kín tiếng một chút, thân hình nhanh chóng lui ra ngoài chiến trường, trong lúc nhất thời không ai ngăn cản, nói chính xác hơn là không ai dám chặn đường.
Mũi tên vừa rồi của Sở Hưu thật sự quá kinh khủng, quả thật thần cản giết thần, phật cản diệt phật. Ngay cả cường giả Chân Hỏa Luyện Thần ra tay ngăn cản cũng không ngắn nổi.
Mặc dù nhìn vẻ ngoài trạng thái hiện tại của Sở Hưu không được tốt, nhưng ai dám cam đoan Sở Hưu không còn lực lương bắn ra mũi tên thứ hai?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT