Mà thực tế cũng thật sự là vậy, đám hung thú này khắp người đều là bảo vật, cơ thể cũng ẩn chứa nguyên khí cực mạnh, ăn vào rất có ích đối với việc tu hành. Mặc dù trợ giúp không lớn nhưng chí ít cũng khá hơn một số linh dược cấp thấp.

Thứ này giá thành không rẻ, hơn nữa các thế lực nhỏ có muốn mua cũng chẳng được. Lần này là tiệc mừng ngàn năm khai tông lập phái của Thần Vũ Môn nên mới mua về giữ thể diện.

Yến Hoài Nam đã cực kỳ căm ghét Sở Hưu, chỉ muốn ăn xong sớm đuổi sớm, hẳn không muốn thấy Sở Hưu nữa.

Từng thị nữ bưng khay thức ăn tinh xảo tới trước mặt mọi người, đặt xuống mở nắp ra. Chỉ trong chớp mắt mùi thơm rồng đậm ập tới mặt, cực kỳ mê người.

Thị nữ phía trước Sở Hưu cánh tay run rẩy, Yến Hoài Nam bất mãn nhìn cô nàng một cái nhưng không nói gì.

Những thị nữ này đều là người thường, đối mặt với người khác còn dễ nói, gặp ma đầu Sở Hưu giết người như ngóe, hung uy lan khắp giang hồ; trong lòng có hoảng sợ cũng không khó hiểu.

Sở Hưu nhìn thịt Xích Ưng trước mặt, đỏ rực như lửa, không rõ là vốn như vậy hay do nấu nướng, hương thơm nức mũi.

Những người khác đã không nhịn được, bắt đầu ăn từng miếng lớn.

Sở Hưu kẹp một miếng thịt định ăn, trong mắt lóe lên sắc thái lạ.

Có điều sau đó hắn lại như không phát hiện, trực tiếp ném miếng thịt vào trong miệng.

Mai Khinh Liên đang định gắp một miếng nhưng lại bị Sở Hưu dùng đũa cản lại.

Mai Khinh Liên nhíu mày nói: "Ăn một mình không tốt đâu nhé."

Sở Hưu lắc đầu nói: “Thịt này không ăn được.”

Mai Khinh Liên nhìn thịt Xích Ưng tỏa hương thơm ngát trước mắt, dáng vẻ như muốn nói ngươi coi ta là kẻ ngụ chắc.

Không ăn được ngươi còn ăn ngon lành như vậy?

Có điều sau đó Mai Khinh Liên lập tức phản ứng lại, nhíu mày, buông đũa xuống.

Ngay lúc Sở Hưu ăn xong hết thịt Xích Ưng trên bàn, một giọng nữ mang đầy hận ý đột nhiên vang lên:

“SỞ HƯU! Ngươi cũng có ngày hôm nay! Ngày trước ngươi giết người yêu của ta, ta chờ mấy năm rồi rốt cuộc cũng chờ được cơ hội hôm nay. Nhạc ca ca huynh có thấy không, hôm nay rốt cuộc muội cũng báo thủ được cho huynh rồi!"

Mọi người ở đây sửng sốt nhìn ra phía ngoài không biết từ lúc nào một cô gái dáng vẻ gầy gò, gương mặt vặn vẹo đầy ý hận đang đứng đó, dùng ánh mất khoái trá nhìn Sở Hưu,

Yến Hoài Nam biến sắc quát lớn: "Đừng làm loạn! Cút về cho ta! Các ngươi làm ăn thế nào đấy? Chẳng phải ta bảo các ngươi coi chừng đại tiểu thư à? Ai cho nó ra ngoài?”

Nghe Yến Hoài Nam hét lớn như vậy mọi người mới phản ứng lại, cô gái này chính là Yến Đình Đình.

Trước đó Yến Đình Đình vốn hay xuất hiện trong võ lâm Bắc Yên, nhưng sau khi dẫn người định giết Sở Hưu ở Đông Tê rồi bị Sở Hưu giết ngược trở lại, thiếu chút nữa chết trong tay y; cô nàng không còn xuất trong giang hồ, khiến những võ giả ở đây trong lúc nhất thời không nhận ra Yến Đình Đình.

Đương nhiên quan trọng nhất là, Yến Đình Đình lúc này đã quá khác so với Yến Đình Đình ngày xưa.

Ngày trước Yến Đình Đình dẫu sao cũng là một mỹ nữ, thế nhưng giờ vóc dáng gầy gò, xương gò má lộ ra, phối hợp với gương mặt hận thủ vặn vẹo của cô nàng càng thêm kinh khủng.

Yến Đình Đình lạnh lùng nói: “Phụ thân, người. không cần lo Sở Hưu trả thù. Thịt Xích Ưng mà hắn ăn đã bị con hạ Đoạn Trường Cổ của Bái Nguyệt Giáo!

Đoạn trường tuyệt thương, trong vòng một canh giờ Sở Hưu sẽ bị Đoạn Trường Cổ nuốt sạch khí huyết trong cơ thể, thủng ruột nát bụng mà chết!”

Nghe xong những lời này, mọi người ở đây lao nhao biến sắc.

Từ khi Bái Nguyệt Giáo quật khởi, thời gian qua đủ loại tin tức về Bái Nguyệt Giáo đã được lan truyền rong giang hồ, đặc biệt là những tình báo dính dáng tới Bái Nguyệt Giáo trong Phong Mãn Lâu, đều được người ta khai thác triệt để.

Bái Nguyệt Giáo am hiểu rất nhiều thứ, không chỉ ma công bí pháp, trong đó nổi danh nhất chính là cổ trùng.

Đoạn Trường Cổ này chính là một trong những cổ trùng nổi tiếng nhất của Bái Nguyệt Giáo, ngay cả tông sư võ đạo cũng không ngăn nổi. Trong một canh giờ chắc chắn sẽ bị độc chết.

Đương nhiên Đoạn Trường Cổ cũng có khuyết điểm trí mạng, đó là lực lượng bản thân cực kỳ yếu ớt Khi ở bên ngoài nó yếu ớt như con côn trùng bình thường, nhất định phải tiến vào thân thể mới có hiệu quả.

Thời gian vừa qua Sở Hưu đại sát tứ phương trong giang hồ Bắc Yên, có thể nói cực kỳ uy phong, nào ngờ cuối cùng lại chết dưới tay một nữ nhân.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Sở Hưu đã mang theo vẻ cười trên nỗi đau người khác, nhưng ánh mắt nhìn về phía Yến Đình Đình đã mang vẻ khác lạ. Nữ nhân này điên lên đúng là chẳng quan tâm tới bất cứ chuyện gì nữa.

Nàng hạ độc cổ muốn giết Sở Hưu, nhưng thực chất cũng là hủy hoại Thăn Vũ Môn!

'Yến Hoài Nam lúc này giơ tay chỉ thẳng vào Yến Đình Đình, giận tới mức tay run lấy bẩy.

Sở Hưu dễ giết vậy sao? Có thể tủy tiện giết chết như vậy sao?

Giết Sở Hưu được, Yến Hoài Nam hẳn mà có thực lực này đã dùng danh nghĩa Chính đạo giết chết Sở Hưu, sau đó tới các tông môn Chính đạo như Đại Quang Minh Tự cầu viện. Yến Hoài Nam hẳn sẽ lập tức trở thành anh hùng của võ lâm Bắc Yên, được Chính đạo che chở.

Nhưng giờ thì sao? Sở Hưu lại chết trong thủ đoạn bỉ ổi như vậy. Bình thường người dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy đều là hạng ma đạo vô sỉ, người trong giới Chính đạo ai làm lại chuyện như vậy?

Mặc dù người hạ cổ độc không phải Yến Hoài Nam nhưng Yến Đình Đình cùng Yến Hoài Nam có gì khác biệt?

Chuyện này xảy ra, mặc dù Sở Hưu bị giết chắc chân sẽ có người vỗ tay khen hay, nhưng chắc chân sẽ phỉ hổ Yến Hoài Nam hẳn dùng thủ đoạn hạ lưu.

Hơn nữa sau khi Sở Hưu chết, nhánh Ẩn Ma chắc chắn sẽ nổi giận.

Sở Hưu là võ giả kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ của nhánh Ấn Ma, thậm chí được coi là người kế thừa nhánh Ẩn Ma. Thế nhưng y lại chết trong thủ đoạn bỉ ối này, nhánh Ẩn Ma không báo thù cho Sở Hưu thì thể diện vứt đâu?

Còn nữa, giờ Sở Hưu là đại đô đốc Trấn Võ Đường, đại diện cho triều đình.

Thế nhưng giờ y đến Thần Vũ Môn của ngươi, bị người của Thần Vũ Môn ngươi hạ độc giết chết ngay trước mặt mọi người. Thần Vũ Môn ngươi có còn để triều đình trong mắt không?

Những hậu quả đó không riêng gì Yến Hoài Nam nghĩ tới, mọi người cũng nghĩ được.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Yến Hoài Nam và Sở Hưu không khỏi mang vẻ đồng tình.

Một kẻ điên rất đáng sợ, nhưng đáng sợ hơn kẻ điên chính là nữ nhân điên.

Vĩnh viễn đừng bao giờ đánh giá thấp hận ý của một nữ nhân. Yến Đình Đình này mà điên lên không chỉ đoạt mạng Sở Hưu, còn đoạt mạng chính Yến Hoài Nam!

Có điều lúc này không ai phát hiện thần sắc Sở Hưu rất lạnh nhạt, thậm chí Mai Khinh Liên bên cạnh y cũng vậy, cứ như không biết y trúng Đoạn Trường Cổ.

Nhìn Yến Đình Đình, Sở Hưu lắc đầu nói: “Hỏi thế gian tình là vật chỉ, mà sao đôi lứa thề nguyền sống chết.

Ta thật không ngờ ngươi lại ôm mối tình thâm với tên rác rưởi của Nhạc gia tới nước này.

Khiến các ngươi cách biệt âm dương là lỗi của ta. Ta không hay giết nữ nhân, nhưng thôi, ta phá lệ một lần, đưa ngươi đi gặp hắn!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play