Khóe miệng Sở Hưu nở một nụ cười lạnh.

Nói thật, lần này cho dù Phủ Vân đạo trưởng không xuất hiện xen vào việc này, Sở Hưu cũng phải tìm một mục tiêu có phân lượng đôi chút.

Kế hoạch của y đối với võ lâm Bắc Yên là từ thấp tới cao, giờ những môn phái nhỏ như Thẩm gia trang đã thần phục, dẫu sao cũng phải tìm một người có phân lượng để lập uy.

Phù Vân đạo trưởng vừa vặn đụng mặt y, làm sao y có thể để hẳn bỏ đi dễ dàng như vậy được?

Cho nên giờ Trần Hổ đã không quan trọng, Phương Vân cũng chẳng quan trọng, Phù Vân đạo trưởng mới là quan trọng nhất.

Sở Hưu thu đao kết ấn, Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn được thi triển, giới tử tu di, càn khôn đảo ngược!

Dưới thủ ấn này, tất cả mọi lực lượng tan rã, phật quang cường đại tiêu diệt hết thảy, khiến Phù Vân đạo trưởng hận tới nghiến răng nghiến lợi.

Đạo Phật đối nghịch đã lâu, Sở Hưu thi triển ma công hắn còn không tức giận, nhưng giờ Sở Hưu lại dùng công pháp Phật môn đẩy lùi hẳn, chuyện này khiến Phù Vân đạo trưởng hết sức khó chịu.

Ngay lúc Phù Vân đạo trưởng chuẩn bị động thủ, kim quang nguyên thần quanh người Sở Hưu bừng lên, Diệt Hồn Tiên được thi triển, ma khí dung nhập vào trong Diệt Hồn Tiễn, mang theo tiếng xé gió bản về phía Phù Vân đạo trưởng.

Nhưng vậy còn chưa hết, Sở Hưu bắn liền ba mũi Diệt Hồn Tiễn, ba mũi tên nguyên thần khóa chặt lấy Phù Vân đạo trưởng, lập tức khiến chuông báo động trong lòng hắn vang lên liên hồi.

Trước đây Sở Hưu cũng không dám dùng loại võ thuật cực kỳ tiêu hao tỉnh thần lực như Diệt Hồn Tiễn liên tục như vậy.

Nhưng giờ bần liền ba mũi lại không mấy ảnh hưởng đối với Sở Hưu.

Phù Vân đạo trưởng không sở trường tinh thần lực, phất trần trên tay hẳn quét ra. Chỉ trong chớp mắt, âm dương nhị khí lưu chuyển trong phạm vi trăm trượng, lực lượng thanh trọc ầm ầm bộc phát bao phủ lấy thân thể hẳn.

Diệt Hồn Tiễn bản vào lực lượng âm dương kia, rõ ràng là lực lượng tính thần vô hình nhưng lại bị lực lượng âm dương hữu hình làm cho tiêu tan!

Lực lượng âm dương lưỡng nghỉ là nguyên thủy nhất trong thiên địa này, thứ Đạo môn chính tông tu luyện chính là lực lượng âm dương này.

Phù Vân đạo trưởng có thể dùng thân phận tán tu tu luyện tới ngày hôm nay, có liên quan rất lớn với xuất thân Đạo môn chính thống của hẳn.

Nhưng lúc này Sở Hưu lại bước lên trước một bước, trong mắt nhật nguyệt tỉnh thần luân chuyến. Trong chớp mắt, Phù Vân đạo trưởng cảm thấy mọi thứ xung quanh như ngừng lại, lực lượng quy tắc không ngừng bị phân giải trong mắt Sở Hưu. Thiên Tử Vọng Khí Thuật, âm dương nhị khí lưu chuyển ra sao đã không còn là bí mật trong mắt Sở Hưu!

Trong khoảnh khắc, ánh mắt Phù Vân đạo trưởng đã lộ vẻ kinh hãi.

Những người khác còn không cảm giác được. nhưng Phù Vân đạo trưởng là võ giả Đạo môn chính thống sao lại không nhận ra, võ công Sở Hưu đang sử dụng không ngờ cũng là pháp môn Đạo gia chính thống!

Rất nhiều người biết Sở Hưu là Phật Ma song tu.

Nhưng y còn am hiểu công pháp Đạo môn, chuyện này lại cực ít người biết.

Lực lượng âm dương lưỡng nghi được Phù Vân đạo trưởng vận chuyển tới cực hạn, thái cực hà đồ như dung nạp được cả đất trời, không ngờ có phần giống lực lượng giới tử tu di của Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn mà Sở Hưu vừa thi triển.

Nhưng lúc này Sở Hưu lại giơ một ngón tay ra, chỉ trong chớp mắt tử khí bộc phát!

Thiên Tru Địa Diệt Thí Tiên Thần Chỉ!

Lực lượng một chỉ này rất mạnh, hơn nữa dưới Thiên Tử Vọng Khí Thuật của Sở Hưu, lực lượng chỉ pháp của y vừa vặn điểm vào chính giữa nơi kết hợp lực lượng âm dương kia, ngay nơi yếu ớt nhất.

'Đê dài ngàn dặm bị hủy bởi tổ kiến, tử khí đen kịt bắt đầu lan tràn, lực lượng âm dương lưỡng nghỉ lập tức sụp đổ, cuối cùng ầm ầm tan vỡ.

Phù Vân đạo trưởng lui lại vài bước, phất trần trong tay đã hoàn toàn tan nát, sắc mặt hắn trắng bệch, ánh mắt đây kinh ngạc.

Hân đã dự đoán người trẻ tuổi Sở Hưu kia sẽ rất mạnh, nhưng giờ xem ra đối phương còn cường đại vượt ngoài tưởng tượng của hẳn!

Thiên Ma Vũ được Sở Hưu cầm trong tay, quanh người ma khí dâng cao hơn mười trượng, Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân cùng Đại Kim Cương Thần Lực gia trị tu vi cơ thể Sở Hưu đã cường hãn tới cảnh giới mới, tùy ý xuất đao chém xuống cũng có uy lực kinh người

Đao thứ nhất chém xuống, Phù Vân đạo trưởng lại lui về phía sau.

Đao thứ hai chém xuống, Phù Vân đạo trưởng sắc mặt trắng bệch, tay cầm kiếm cũng run rẩy.

Đao thứ ba chém xuống, trường kiếm trong tay Phù Vân đạo trưởng trực tiếp vỡ vụn, hẳn phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc khô héo.

Dưới thế công liên tiếp như vậy, Phù Vân đạo trưởng đã rơi vào thế thất bại!

Ngược lại đối với Sở Hưu, đánh bại Phù Vân đạo trưởng có về không phải việc khó khăn gì!

Thực tế cũng đúng là như vậy, Sở Hưu mạo hiểm cả sinh mạng mới ngưng tụ được Bất Diệt Ma Đan, cuối cùng tích lũy lực lượng và căn cơ hùng hồn bước

Vào cảnh giới tông sư võ đạo. Nếu y còn không mạnh bằng một Phù Vân đạo trưởng, vậy y bỏ bao công bao sức như vậy làm gì?

Ngay lúc Sở Hưu định ra tay lần nữa, Phương Vân ở bên cạnh đã đứng bật dậy, tay cầm một con dao, nhìn Sở Hưu và Thẩm Phi Ưng giận dữ hét lớn: "Đã nhiều người chết vì ta lắm rồi, ta không muốn sống tạm nữa! Các ngươi hại người như vậy chắc chắn sẽ gặp báo ứng!”

Dứt lời không ngờ Phương Vân trực tiếp dùng dao đâm vào trong ngực, tự vẫn đương trường.

Nói thật, bất luận Phù Vân đạo trưởng hay Sở Hưu đều không ngờ tới lựa chọn này của Phương Vân.

Dùng lời của Thẩm Phi Ưng mà nói, Phương Vân này tính cách nhu nhược ngây thơ, không phải là người quyết đoán.

Không ngờ người thành thật như vậy lại bị ép tới mức bộc phát, lựa chọn cách thức mãnh liệt như vậy để đối kháng lại Sở Hưu.

Hắn đã nhìn ra Phù Vân đạo trưởng không cứu được hẳn. Đã vậy sao hẳn còn phải liên lụy tới Phủ Vân đạo trưởng? Dứt khoát tự sát, đỡ bị Sở Hưu làm nhục!

Trần Hổ thở dài một tiếng, hẳn cũng cần răng tự phá tan tâm mạch, đi theo Phương Vân.

Phù Vân đạo trưởng thấy cảnh này lập tức ngẩn ngơ, hẳn quay sang nhìn Sở Hưu, sắc mặt giận dữ: “Sở Hưu! Ngươi làm việc cực đoan tàn nhẫn, gây ra vô số sát nghiệp, tương lai chắc chẳn sẽ gặp báo ứng!"

Sở Hưu thản nhiên đáp: "Ồ? Nhân quả báo ứng? Câu này đâu chỉ một người nói với ta, nhưng chẳng phải giờ ta vẫn sống tốt ư? Sở Hưu ta, không tin số mệnh!”

Phù Vân đạo trưởng không buồn nói nhảm với Sở Hưu nữa, hẳn hừ lạnh một tiếng, lực lượng âm dương nhị khí quét qua, tốc độ bộc phát lên tới cực hạn, trực tiếp quay người bỏ đi.

Hản tới là để cứu người, giờ người chết hết rồi còn cứu nỗi gì nữa?

Gòn Sở Hưu cũng không đuổi theo, mục đích lập. uy của y đã đạt được, Phù Vân đạo trưởng có đi hay không cũng không quan trọng.

Đương nhiên nguyên nhân chính là nếu Sở Hưu. muốn ngăn cản Phù Vân đạo trưởng, e rằng còn phải tốn chút công sức.

Đừng nhìn Phù Vân đạo trưởng vừa bị Sở Hưu. đánh tới hộc máu, nhưng thực tế hắn vẫn còn chút dư lực, nếu liều mạng vẫn có cơ hội trốn thoát.

Đường Nha đi tới sau lưng Sở Hưu rồi hỏi: "Đại nhân, làm sao đây?”

Sở Hưu nhìn lướt qua thi thể trên mặt đất rồi nói: “Mang thi thể đi, từ nay về sau trong Cự Linh Bang không còn người trong chỉ của Phương Đại Thông nữa.

Tất cả những thế lực đã ký hiệp nghị với Trấn Võ Đường nhất định phải làm theo quy cũ của Trấn Võ Đường. Còn thế lực khác ư? Tạm thời không cần trêu chọc tới, có lẽ không bao lâu sau sẽ có người tìm tới cửa."

Những tông môn khác khích bác Phù Vân đạo trưởng tới nhúng tay vào việc này, giờ Phù Vân đạo trưởng thua trận rút lui, bọn họ chắc chẩn sẽ không ngồi chờ chết.

Nếu lại có người xuất hiện, người này chắc chẩn có phân lượng năng hơn so với Phù Vân đạo trưởng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play