Khai Sơn Tế là một truyền thống tại Tây Sở, cơ bản những thế lực sống tại Thập Vạn Đại Sơn trước khi phá núi đốn rừng đều làm tổ thức tế lễ như vậy. Thật ra cũng chỉ là một nghỉ thức giúp an tâm mà thôi. Thật ra nếu muốn bảo hiểm còn chẳng bằng cầm chút tiền hương hỏa tới Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ xin chút phù chú trận pháp hay tới Đại Quang Minh Tự cầu một chuỗi pháp khí được phật quang của cao tăng Phật tông gia trì còn đáng tin cậy hơn.

Có điều với những thế lực nhỏ đây là một nghỉ thức nhưng đối với Cao Lăng Đổng gia đứng trong Cửu Đại Thế Gia mà nói, quy mô Khai Sơn Tế vượt xa bình thường, hơn nữa khoảng cách giữa hai lần tổ chức cũng rất dài.

Lần gần nhất Đổng gia tổ chức Khai Sơn Tế đã là hơn mười năm trước. Trong thời gian này thực lực Đổng gia không thay đổi quá nhiều cho nên Đổng gia chuẩn bị phá núi đốn rừng, đặt cược một ván.

Đổng gia một trong Cửu Đại Thế Gia muốn phá núi đốn rừng, quy mô vượt xa bình thường, những thực lực bình thường căn bản không cách nào so sánh. Hơn nữa Đổng gia sẽ mời những võ giả có giao hảo tới tham dự, chùng thăm dò một khu vực nào đó trong Thập Vạn Đại Sơn.

Hành động này cùng loại với đánh bạc. Không ai biết trong rừng hoang núi thẳm kia rốt cuộc có thứ gì.

Nếu may mắn, có thể phát hiện ra một số khoáng sản, khiến gia tộc nhận được ít lợi lộc. Cũng có thể phát hiện một số linh dược trân quý, tăng cường một phần lực lượng của gia tộc. Còn tốt nhất là phát hiện di tích thượng cổ, vậy uy thế của gia tộc chắc chắn sẽ tăng vọt.

Nhưng đó chỉ là lúc may mắn, nếu không may, không ai biết sẽ gặp phải thứ gì.

Gặp phải tà ma hung thú gì đó còn dễ nói, tới cấp bậc như Cao Lăng Đổng gia, phần lớn tà ma hung thú bọn họ đều đối phó được. Cho dù không đối phó đực thì cùng lắm gọi viện binh là được. Giờ không phải thượng cổ, hung thú ăn thịt người khắp nơi. Hiện tại đối với võ giả hung thú căn bản là một kho báu biết đi, toàn thân đều là bảo vật.

Thứ khó giải quyết nhất lại là một số vật ngươi căn bản không ngờ nổi.

Tỷ như Cao Lăng Đổng gia đã từng đi lạc vào một sát trận thượng cổ khổng lồ, khiến cho sát trận khởi động, giết chết phân nửa số người Cao Lăng Đổng gia thế hệ đó, thậm chí ngay tông sư võ đạo cũng không thể trốn thoát.

Còn một lần Cao Lăng Đổng gia đem một vật quỷ dị từ trong Thập Vạn Đại Sơn ra ngoài, không ai biết vật đó là gì. Dù sao cuối cùng Cao Lăng Đổng gia phải bỏ ra hơn trăm nhân mạng mới giải quyết được.

Cho nên chuyện phá núi đốn rừng này căn bản là đánh cược. Mặc dù nói là lên núi kiếm ăn, nhưng những thứ trong núi vốn không phải loại hiền lành gì.

Đời này thực lực của Cao Lăng Đổng gia cũng tạm ổn trong Cửu Đại Thế Gia. Mặc dù không trong nhóm đầu nhưng cũng có thể tính là trung lưu, cho nên bọn họ mới nổi ý muốn phá núi đốn rừng, đám cược một phen.

Tìm được đồ tốt, thực lực nhà mình thăng tiến, cho dù gặp phiền toái gì, với lực lượng Cao Lăng Đổng gia bọn họ cũng gánh vác được.

Chỉ có điều theo Sở Hưu biết, lần này Cao Lăng Đổng gia quả thật tìm được đồ tốt, có điều cũng rước phải phiền toái lớn. Hơn nữa đồ tốt kia vốn thuộc về Lã Phụng Tiên chứ không phải Cao Lăng Đổng gia.

Huống hồ cho dù Cao Lăng Đổng gia có nhận được truyền thừa của Lã Ôn Hàu cũng vô dụng. Võ đạo của Cao Lăng Đổng gia vốn không giống võ đạo của Lã Ôn Hầu. Bất luận Ma Thần Vô Song Kích hay Cửu Tiêu Luyện MA Kim Thân bọn họ đều không tu luyện được, trừ phi toàn bộ Đổng gia từ bỏ võ đạo của mình đi tu luyện cái khác.

Sở Hưu không hứng thú với Ma Thần Vô Song Kích, y đã tu luyện đao pháp một thời gian dài, đổi sang binh khí khác không chỉ khó chịu mà phải bỏ nhiều tinh lực hơn, trong khi chưa chắc đã có thành quả tương xứng.

Có điều y lại rất hứng thú với Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân. Trong cốt truyện gốc môn công pháp này được đánh giá là cửu chuyển, thậm chí trên cửu chuyển.

Bởi vì môn công pháp này chỉ có mình Lã Phụng Tiên tu luyện cho nên chỉ tiết không rõ ràng lắm, cho nên đánh giá công pháp đều căn cứ theo mức thấp nhất. Cho dù vậy môn công pháp này ít nhất cũng cửu chuyển, khả năng lớn nhất thậm chí là chí tôn công pháp và tuyệt thế thần công.

Sau trận chiến với Tông Huyền, Sở Hưu cũng cảm giác được lực lượng của mình mặc dù mạnh nhưng lại chưa phải mạnh nhất trong cùng cấp độ.

Dĩ vãng Sở Hưu luôn là người dùng sức mạnh áp. đảo kẻ khác, nhưng gặp phải một võ giả chuyên tu cơ thể tới cực hạn như Tông Huyền, Sở Hưu lại bị đối phương dễ dàng áp đảo.

Mặc dù Sở Hưu không định đi theo con đường giống hệt Tông Huyền, có điều với Sở Hưu hiện tại, phải phát triển bản thân từ trên xuống dưới không một sơ hở, như vậy mới xem như hoàn mỹ.

Sau khi quyết định tới Tây Sở, Phương Thất Thiếu cũng muốn đi, Sở Hưu không ngăn cản.

Cao Lăng Đổng gia một trong Cửu Đại Thế Gia muốn cử hành Khai Sơn Tế. Người do Đổng gia mời tới, người tự tới xem náo nhiệt nhiều vô số kể, thêm một Phương Thất Thiếu cũng chẳng nhiều. Sở Hưu vốn cũng định kiếm lợi trong lúc hỗn loạn, không định cường công.

Có điều sau khi Sở Hưu cùng Phương Thất Thiếu rời khỏi Tùng Bình Phủ, y lại phát hiện trên giang hồ lại lan truyền tin tức liên quan tới mình. Không phải do y nhân được truyền thừa của Đàm Uyên đại sư mà vì Sở Hưu bước vào hạng năm Long Hổ Bảng!

Mặc dù Đàm Uyên đại sư là Thánh Tăng, nhưng hắn vốn không nổi tiếng về võ đạo, cho nên mọi người ở Trung Nguyên chỉ biết Đàm Uyên đại sư đức cao vọng trọng, là đại thiện nhân thật sự. Bọn họ chỉ biết Đàm Uyên đại sư làm điều gì, ngược lại không ai để ý thực lực chân chính của Đàm Uyên đại sư ra sao.

Nhưng sau đó trận chiến giữa Sở Hưu và Tông Huyền lại cực kỳ bắt mắt. Không ai ngờ được Sở Hưu lại có thể đánh ngang cơ với Tông Huyền.

Mặc dù cuối cùng trận chiến đó bị Đàm Uyên đại sư ngắt đứt, nhưng chí ít mọi người có thể khẳng định Sở Hưu có thực lực giao chiến với Tông Huyền. Có điều nếu đánh tiếp kết cục ra sao, vậy không ai biết.

Có điều chỉ với thực lực mà Sở Hưu thể hiện trong trận chiến đó đã đủ dcho Phong Mãn Lâu nâng thứ hạng của Sở Hưu lên một bậc, chen Doanh Bạch Lộc của Thương Thủy Doanh thị xuống, trở thành hạng năm Long Hổ Bảng.

Trên Long Hổ Bảng, xưa năm mười hạng đầu là một cấp bậc, năm hạng đầu lại một cấp khác.

Mặc dù Long Hổ Bảng không cách nào liệt kê tất cả tuấn kiệt trẻ tuổi trong thiên hạ trong đó, thế nhưng tối thiểu nó cũng đại biểu Sở Hưu đã đứng trên đỉnh phong của thế hệ trẻ tuổi trên giang hồ.

Đương nhiên trên giang hồ cũng có không ít người kêu oan cho Doanh Bạch Lộc, cho rằng dù Sở Hưu bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, giao thủ được với Tông Huyền trong thời gian dài như vậy nhưng chắc chăn y không bằng được Doanh Bạch Lộc. Bọn họ cho rằng Phong Mãn Lâu xếp hạng không công bằng.

Đương nhiên đại đa số những người nghĩ vậy là nữ nhân, hơn nữa còn là nữ nhân trẻ tuổi.

Nếu xét xem trên giang hồ nhân duyên của ai với nữ nhân tốt nhất, vậy chắc chắn là Doanh Bạch Lộc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play