Xuyên Thành Pháo Hôi "Dễ Mang Thai" Trong Truyện Trọng Sinh

Chương 6


3 tháng

trướctiếp

***
Ngày xuân ánh nắng tươi sáng, trên đất trống trong hậu viện của Mẫu Đơn viên có năm cái bếp lò, phía trên bày một hàng năm bình sắc thuốc. 

Mấy bà tử nhóm lửa đang ở trước bếp lò châm lửa. 

Đường Trừng hài lòng ngồi trên ghế chỉ huy bốn nha hoàn thiếp thân thêm dược liệu vào trong bình, vốn dĩ nàng để cho người cải tạo một gian phòng trống để luyện dược tề, nhưng thấy khí trời tốt, liền quyết định luyện dược tề ở bên ngoài. 

Toàn bộ hậu viện ngập tràn mùi thuốc. 

"Tiểu thư, người lập tức nấu. . . Không không, là luyện chế tận năm bình dược tề có phải hơi nhiều rồi không?" 

 Trân Châu dựa theo phân phó Đường Trừng đem xương hổ ném vào trong bình, chóng mặt trở về bên người Đường Trừng, lúc nói chuyện thanh âm vẫn có chút bay bay. 

"Không nhiều, về sau chắt lọc lại cũng chỉ còn một, hai bình, đến lúc đó muốn đưa một ít cho cha, còn phải đưa một ít cho Ôn thế tử, thân thể của hắn ốm yếu như thế, cần ngâm ngâm một hồi, còn lại không nhiều lắm, cũng không biết có đủ cho ta dùng hay không." 

Đường Trừng đã sớm đem cường thể dược tề phân phối xong. 

Tào ma ma cùng Cao ma ma: ". . ." 

Thế tử gia đáng thương, lại bị Đường Tứ tiểu thư nói thân thể hư, còn muốn đưa thế tử gia dược tề loạn thất bát tao gì đó, không biết bên ngoài sẽ đồn đãi thành như nào, hai người đột nhiên có chút đồng tình thế tử gia. 

Những người khác trong viện: ". . ." 

Trân Châu yên lặng cúi đầu xuống. 

"Tiểu thư, người xác định làm như này là có thể luyện chế ra cường thể dược tề sao?" 

Hổ Phách bản thân cũng biết chút y thuật, nhìn thấy tiểu thư tùy ý phân phó các nàng bỏ dược liệu vào trong bình sắc thuốc, thời gian thả cùng một loại dược liệu vào mỗi bình đều không giống nhau, cảm giác tựa như đang làm loạn vậy, không có chút đáng tin cậy nào. 

Hổ Phách nhìn mà lo lắng không thôi. 

Đường Trừng mười phần tự tin gật đầu. 

"Đương nhiên, các ngươi phải có lòng tin đối với ta, trong phủ ta có nhiều người, ta sẽ tìm một người thể chất suy yếu thử trước xem hiệu quả như nào, tuyệt đối sẽ không để đứa nhỏ trong bụng mạo hiểm." 

Đám người: ". . ." 

Tào ma ma cùng Cao ma ma nhẹ nhàng thở ra. 

Đường Trừng không để ý sự không tín nhiệm trong mắt các nàng, đến lúc hiệu quả của dược tề truyền ra mọi người sẽ có cái nhìn khác, đừng thấy nàng quang minh chính đại luyện dược trước mặt mọi người, thì nghĩ rằng nàng không đem đơn thuốc coi ra gì, nếu mọi người cho rằng chỉ đơn giản vậy là đoạt được cường thể dược tề thì cũng thật khôi hài, trọng điểm trong việc luyện chế cường thể dược tề là do hồn lực, người không có hồn lực luyện chế thì dược tề sẽ không đạt được hiệu quả cường thể. 

Đường Trừng chính là người có hồn lực, nhưng đáng tiếc nàng chỉ biết luyện chế một loại dược tề. Sớm biết sẽ xuyên qua, nàng liền dùng thêm chút tâm trí để học một ít về luyện dược. 

Đường Trừng than vãn một chút rồi bỏ qua. 

Nàng là một đại tiểu thư được nuông chiều mà lớn, coi như giá trị thai nghén bằng không thì sản nghiệp trên danh nghĩa cũng đủ để nàng tiêu sái sống hết đời, không cần phải luyện dược để kiếm điểm tín dụng.

Đời này cũng giống vậy, chỉ là chất lượng sinh hoạt so đế quốc kém một mảng lớn. Nhưng mà đời này nàng có thể chất dễ mang thai, cũng ngang với việc giá trị thai nghén max trị số.

Đợi nàng đem thể chất cải thiện hơn, nàng muốn sinh một đống bé con. Hi hi hi

Đường Trừng đối với việc sinh bé con chấp niệm rất sâu liền âm thầm định ra một cái mục tiêu nho nhỏ, khóe môi vui vẻ nhếch lên. 

Sau nửa canh giờ, dược liệu cần dùng đến đều đã cho vào bình sắc thuốc, chỉ để lại một chút dược liệu, mùi thuốc ở hậu viện càng ngày càng đậm. 

Mùi thuốc nồng đậm lan tỏa ra bên ngoài Mẫu Đơn viên, khiến cho cả đám người hiếu kì, sau khi biết thực hư thì dồn dập im lặng. 

Tứ tiểu thư thật biết giày vò. 

Hạ nhân thô xử của Mẫu Đơn viên cơ hồ đều là nhãn tuyến mà người khác xếp vào. 

Việc Đường Trừng nói thân thể của Ôn thế tử không dùng được bị người giắp tâm cố ý truyền ra ngoài, tính cả cái gọi là cường thể dược tề gì đó cũng bị tiện thể truyền ra, lần nữa thêm đề tài bàn tán cho mọi người. 

"Nương, nghe nói Tứ Muội đang luyện chế cường thể dược tề, cường thể dược tề này là cái gì, con làm sao chưa nghe nói qua bao giờ?"

Đường Hâm vội vàng chạy đến chính viện, đối với cường thể dược tề rất để bụng, cái tên này nghe xong liền thấy rất hiện đại, nàng âm thầm hoài nghi Đường Trừng có phải cũng bị xuyên qua hay không.

Nam Dương hầu phu nhân Trương thị thuận miệng trả lời: "Bất quá chỉ là phương thuốc mà Du Phương đạo nhân lấy ra gạt người, con không biết cũng không kỳ quái." 

Đường Hâm sững sờ. Du Phương đạo nhân? Nếu là đạo nhân, hẳn là làm ra một chút cái gọi là tiên đan hoặc là đan dược thần kỳ gì đó lừa gạt người chứ?

Đường Hâm đem nghi vấn của mình nói ra. Trương thị nhịn không được cười. 

"Hâm nhi, chúng ta cũng không phải người ngu, nếu là có dạng này linh đan diệu dược này thật, những đạo nhân này đã sớm tự mình dùng, đương nhiên, cũng không phải cứ đạo nhân thì đều gạt người, có mấy người quả thật có chút đạo hạnh, chỉ cần có chỗ dùng vẫn có người nguyện ý dùng bạc mua." 

Sau đó Trương thị lại bổ sung một câu. 

Đường Hâm: ". . ." 

Đột nhiên cảm thấy vấn đề mình hỏi thật ngu ngốc. 

Cho nên Tứ Muội cũng không có bị xuyên qua, nhìn phương thức nàng luyện chế dược tề, hẳn là bị người khác lừa gạt.

Đường Hâm nhẹ nhàng thở ra. 

 . . . 

Lúc này Đường Trừng đang tự mình chỉ huy Hổ Phách biết chút y thuật đem cặn thuốc bên trong bình lấy ra, sau đó nàng tự mình động thủ đem mấy thứ dược liệu còn lại ném vào bên trong bình thuốc, như đang chơi đùa vậy.

Tào ma ma cùng Cao ma ma thấy Đường Tứ tiểu thư chỉ là mài dược liệu, liền không có lên tiếng ngăn cản. 

Ai cũng không nhìn thấy, cũng không phát hiện được hồn lực của Đường Trừng đang chuyển động, nàng nhìn như đang chơi đùa nhưng thực chất lại là mấu chốt của việc hoàn thiện cường thể dược tề, đại trận trước đó bất quá cũng chỉ là hình thức phía trước mà thôi.

Những công việc này vốn dĩ giao cho người máy trí năng làm nhưng ai bảo ở cổ đại cái gì cũng dựa vào sức người, không có máy móc tinh vi, càng không có người máy trí năng đơn giản và dễ dùng.

Đường Trừng là một đại tiểu thư, đương nhiên sẽ không đích thân động thủ, chỉ cần ngồi một chỗ chỉ huy là được.

Sau một khắc đồng hồ, Hổ Phách đem tất cả cặn thuốc dọn dẹp sạch sẽ sau đó dựa theo phân số của tiểu thư, để thô xử bà tử đem tất cả thuốc bên trong bốn cái bình thuốc đổ hết vào bình còn lại.

Đường Trừng lập tức đem dược liệu mài thành một bụi rồi đổ vào bình thuốc, một bên phóng thích hồn lực, một bên khuấy đều. Một lát sau trên sống mũi của Đường Trừng đã tích một lớp mồ hôi mỏng.

"Được rồi, cường thể dược tề đã luyện chế thành công, mau tìm một người thể chất yếu ớt đến đây để thử thuốc đi."

Đường Trừng lộ ra vẻ tươi cười, hai đầu lông mày có chút uể oải.

Từ lúc xuyên qua đến giờ, hồn lực của nàng bị suy yếu rất nhiều, sau khi luyện chế cường thể dược tề thì tiêu hao quá nhiều, cần phải nghỉ ngơi hai, ba ngày mới có thể trở lại bình thường.

Bất quá, nàng nhìn một bình cường thể dược tề luyện chế thành công, mắt hạnh xinh đẹp tràn đầy hưng phấn và kích động.

Cuối cùng cũng có thể cải thiện cái thân thể yếu ớt này rồi!

Bốn nha hoàn thiếp thân nhìn nước thuốc đen thui ở trong bình, không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, thật là đáng sợ!

Hai vị ma ma cùng lui về sau một bước.

"Tiểu thư, dược tề này có phải là nên để đại phu kiểm tra chút trước khi tìm người thử nghiệm không?"

Tâm của Trân Châu đều đang run rẩy, nước thuốc đen như vậy, nhìn thật giống độc dược. Vạn nhất đem người độc chết đi thì...

Đường Trừng mở to mắt: "Các ngươi không tin ta?"

"Không phải, không phải, nô tỳ làm sao lại không tin tiểu thư, chỉ là Hầu gia đã thông báo, dược tề người luyện chế nhất định phải để đại khu kiểm tra qua mới có thể dùng."

Trân Châu vội lắc đầu phủ nhận, trong lòng lại nói thầm, đây không phải là vấn đề tin hay không tin mà là dược tề này quá dọa người, nhìn qua liền thấy có vấn đề.

Đường Trừng cảm thấy bọn họ thật không có ánh mắt.

"Được rồi, San Hô, ngươi đi kêu đại phu đến đây."

...

Thời điểm San Hô đi đến Tể Hòa đường mời đại phu, Nam Dương hầu trở về.

Vừa về đến phủ liền Trần Mama bên người Trương Thị, biết được Trương Thị tìm hắn có việc, Nam Dương hầu chuyển bước chân đến chính viện.

"Hầu gia, Trần Quốc công phu nhân hôm nay đến nhà để thương nghị hôn kỳ của Tứ nha đầu, muốn Tứ nha đầu xuất giá vào đầu tháng sau, ta vẫn chưa cho nàng câu trả lời chắc chắn, còn muốn hỏi thăm xem ý của Hầu gia thế nào."
 

Nam Dương Hầu đối với việc Trương Thị không tự mình làm chủ đáp ứng hôn sự rất hài lòng.

"Việc này trước tiên để ta hỏi Trừng nhi đã."

Trương Thị không có chút ngoài ý muốn nào, Hầu gia đối với Tứ nha đầu luôn thập phần yêu chiều, nhất định sẽ để ý mong muốn của Tứ nha đầu.

Toàn bộ Hầu phủ này, Hầu gia là lớn nhất nhưng chỉ cần việc dính dáng đến Tứ nha đầu thì Tứ nha đầu là lớn nhất.

Nam Dương Hầu không lưu lại ở chính viện, vội vàng đi đến Mẫu Đơn viên.

Một đạo thân ảnh màu vàng nhạt từ sân tiến vào đại sảnh, ánh mắt Đường Hâm phức tạp nhìn bóng lưng rời xa của Nam Dương Hầu.

"Nương, cha có phải là quá sủng Tứ muội rồi không.." Trong lòng Đường Hâm rất khó chịu.

"Đây cũng không phải lần thứ nhất, con không phải đã sớm quen thuộc rồi hay sao." Trương Thị vô nhẹ hai tay của nữ nhi, kỳ quái nhìn nàng một cái.

Đường Hâm giật mình tỉnh lại, nàng cũng không phải là nguyên chủ, sao lại nhớ thương tình cảm của Nam Dương Hầu.

"Nương, con biết rồi, sẽ không có lần sau đâu ạ." Đường Hâm thần sắc nghiêm túc cam đoan.

"Hi vọng con thật sự buông xuống." Trương Thị nhìn chằm chằm nữ nhi một lúc.

"Đúng rồi, mấy ngày nữa là đại thọ của lão Vương phi của phủ Thành Vương, con chuẩn bị chu đáo một chút."

Đường Hâm giật cả mình. Ở một đời trước, khi nữ chính chưa trùng sinh, phu quân của nguyên chủ chính là đích thứ tôn của lão Vương gia phủ Thành Vương, trừ việc có được thân phận tôn thất và có tước vị, có thể nhận bổng lộc của triều đình thì hắn chính là một người bình thường vô năng.

Hết lần này đến lần khác, người như vậy lại là rể quý trong mắt bao người.

Đường Hâm mấp máy môi, vạn lần không muốn nhưng vẫn gật đầu: "Nương yên tâm, con sẽ chuẩn bị cẩn thận."

Trương Thị khẽ nhíu mày nhưng cũng không nói gì.

Dịp này nàng để nữ nhi chuẩn bị cẩn thận chính là hi vọng nữ nhi sẽ được lão Vương phi nhìn trúng rồi gả vào Thành Vương phủ.

Thành Vương phủ từ trước đến nay không tham dự việc đoạt đích của các hoàng tử, đích thứ tử này mặc dù bình thường nhưng phẩm tính cũng không sai. 

Lấy thân phận đích nữ của Hầu phủ và nữ đích nữ của quan tam phẩm của Hâm nhi thì làm Hoàng tử phi cũng đủ tư cách, chỉ là Trương Thị thương nữ nhi, không muốn nàng bị cuốn vào phân tranh của các Hoàng tử, lại càng không nguyện ý để nữ nhi cao gả đến các thế gia đại tộc. 

Gả vào Thành Vương phủ thật ra cũng là một lựa chọn tốt. 

Đường Hâm xuyên sách đến không biết Trương Thị dụng tâm lương khổ, tầm mắt nàng bị kịch bản trong sách cầm giữ, ếch ngồi đáy giếng, nàng chỉ cảm thấy nữ chính trùng sinh có những phỏng đoán không tốt về phu quân tôn thất bình thường mà nguyên chủ thấp gả kiếp trước, cũng không biết kiếp trước nguyên chủ trải qua như thế nào nên tự nhiên đối với sự an bài của Trương Thị thập phần mâu thuẫn.

...

Trên đường đến Mẫu Đơn viên, Nam Dương hầu biết được tin tức nữ nhi bảo bối của hắn đã luyện chế thành công cường thể dược tề. 

Hắn tới đúng lúc lão đại phu của Tể Hòa đường đang kiểm tra cường thể dược tề. 

Nam Dương hầu nhìn thấy một chén dược tề nhỏ đen sì liền sợ hãi cả kinh thốt lên: "Có độc sao?"

Bốn nha hoàn thiếp thân gục mặt xuống không đáp.
 

Đường Trừng: ". . ."
 

"Cha, dược tề ta luyện chế sao lại có độc?"
 

Khóe miệng Nam Dương hầu giật giật: "Để đại phu kiểm tra đã rồi nói sau."

Lão đại phu cười cười: "Hầu gia, dược tề của Đường Tứ tiểu thư không có vấn đề, còn việc có hiệu quả cường thể hay không thì lão phu cũng không biết, Hầu gia có thể tìm người thử nghiệm một chút."
 

Đám người khiếp sợ. Lão đại phu này của Tể Hòa đường có y thuật cực kì cao minh, lời của lão mọi người tin tưởng không chút nghi ngờ.
 

Đường Trừng hừ một tiếng: "Ta đã bảo là dược tề ta luyện chế không có vấn đề, các ngươi đều không tin, hừ."
 

Nam Dương hầu vội vàng trấn an nữ nhi bảo bối.
 

"Đúng đúng đúng, đều là cha sai, người thử nghiệm dược tề không cần tìm nữa, để cha tới đi."

"Hầu gia!"
 

Tâm phúc của Nam Dương hầu kinh hãi.

Nghe thấy lời này của Hầu gia cha, Đường Trừng cao hứng vô cùng, nàng thân mật kéo cánh tay của Nam Dương hầu, vui vẻ nói: "Cha, để ta kêu người đi chuẩn bị thùng tắm nha."

Mọi người: ". . ."

Lão Đại phu không rời đi, hắn rất hiếu kì hiệu quả của dược tề cường thể mà Đường Tứ tiểu thư luyện ra.
 

Trong lúc hạ nhân đang chuẩn bị thùng tắm, Nam Dương hầu nâng chén trà lên, nói đề nghị của Trấn Quốc Công phu nhân.
 

"Cha, tháng sau xuất giá có phải hơi sớm hay không, vội vàng xuất giá như thế rất không có mặt mũi, không thể đợi ta sinh đứa nhỏ xong rồi mới gả qua sao?" Đường Trừng vuốt ve bụng nhỏ, đôi mi thanh tú nhíu lại.
 

"Phụt!" Nam Dương hầu đang uống trà liền phun hết ra ngoài.

Bốn nha hoàn thiếp thân cùng hai vị ma ma trợn mắt há mồm.

Sinh đứa nhỏ xong rồi mới gả? Các nàng không nghe nhầm chứ?


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp