Tạ Trung Vũ cảm thấy khá mệt mỏi sau một thời gian dài tìm hiểu về các mối quan hệ trước đây của Hoắc Đình Vương. Lúc này anh ta đã nhận ra bản thân mình không phải thích theo dõi mà chính xác là thích theo dõi những người anh ta để mắt tới. Ví dụ như Vũ Hồng My, Tạ Trung Vũ từng theo dõi cô gần như cả ngày trong suốt nhiều ngày mà chẳng cảm thấy mệt mỏi tí nào. Còn việc phải theo dõi và điều tra về chuyện tình trường của Hoắc Đình Vương, một việc mà anh ta chẳng quan tâm, thậm chí không muốn dính líu tới thì chỉ sau một ngày là Tạ Trung Vũ đã không muốn tiếp tục.

Nhưng đây là việc Vũ Hồng My đã nhờ nên anh ta không muốn làm cô thất vọng. Anh ta rất mong chờ vào mối quan hệ này, từ lúc cô chấp nhận làm bạn với anh ta, Tạ Trung Vũ đã mơ mộng rất nhiều về tương lai.

Hôm nay là thứ ba, chỉ còn một ngày nữa là đến cuộc hẹn giữa Hoắc Đình Vương và Vũ Hồng My. Tuy vẫn chưa thật sự thỏa mãn về những gì tìm hiểu được, Tạ Trung Vũ vẫn phải báo lại tất cả những gì anh ta biết với Vũ Hồng My.

Đi đến đối diện khu căn hộ của Vũ Hồng My, anh ta nhìn thấy hai người mặc trang phục cảnh sát đứng trước của nhà và đang nói chuyện với cô.

"Có chuyện gì thế nhỉ?" Tạ Trung Vũ nói khẽ với bản thân.

Anh ta cố phát huy trí tưởng tượng của mình nhưng không nghĩ ra điều gì hợp lý. Không lâu sau thì hai người cảnh sát bước xuống sân và đến chỗ chiếc xe đậu sẵn bên đường.

Tạ Trung Vũ sang đường, anh ta khẽ liếc mắt quan sát những người cảnh sát đó. Bất ngờ, một trong số đó đưa mắt nhìn sang Tạ Trung Vũ.

Anh ta thoáng giật mình, từ nhỏ anh ta đã sống như một kẻ vô hình, bước đi mà không ai để ý tới. Tạ Trung Vũ không hiểu sao người cảnh sát kia lại nhìn mình, rốt cuộc mình có gì nổi bật?

Chỉ là mình suy nghĩ nhiều quá thôi, một cái nhìn thôi mà, đâu có gì khó hiểu, Tạ Trung Vũ tự trấn an mình.

Chiếc xe cảnh sát lái đi, Tạ Trung Vũ tiếp tục bước vào sân của khu căn hộ và lên cầu thang. Đến đây, anh ta lại nhớ về người đàn ông hôm trước, tận bây giờ Tạ Trung Vũ vẫn cảm thấy bất an về người đó.

"Mày đang quá nhát gan rồi, cái gì cũng tỏ ra sợ sệt." Tạ Trung Vũ nói thành tiếng với bản thân.

Anh ta bước tới căn hộ của Vũ Hồng My và bấm chuông, không lâu sau cô ra mở cửa.

"Tạ Trung Vũ, tôi cứ lo là anh không tới đấy." Vũ Hồng My lên tiếng.

"Tất nhiên là tôi phải tới rồi, tôi đã hứa với cô là sẽ thu thập thông tin còn gì." Tạ Trung Vũ cảm thấy bớt đi mệt mỏi sau khi gặp Vũ Hồng My.

"Anh đã ăn trưa chưa?" Cô hỏi.

"Tôi còn chưa ăn sáng nữa, mải làm việc cô giao." Tạ Trung Vũ muốn thể hiện sự nỗ lực của mình với cô.

"Vậy tôi sẽ đi mua đồ ăn rồi chúng ta vừa ăn vừa bàn chuyện nhé. Tôi sẽ mời." Vũ Hồng My đề nghị.

"Không cần khách sáo, bữa này cứ để tôi mời." Tạ Trung Vũ quan niệm rằng không nên để phụ nữ trả tiền.

"Vậy ai trả phần nấy vậy." Vũ Hồng My quyết định, cô khóa cửa lại rồi cùng Tạ Trung Vũ đi mua thức ăn.

Tiệm mì mà cô yêu thích ở khá gần nhà, cô rất thường tới đây ăn. Mọi khi thì cô sẽ ăn tại quán, nhưng hôm nay cần bàn chuyện cơ mật nên cô không muốn mạo hiểm bị ai nghe phải.

Sau khi mua hai suất mì thập cẩm, họ trở về nhà. Lúc đó Cao Lập cũng vừa bước ra khỏi phòng. Gã nhìn thấy Vũ Hồng My và Tạ Trung Vũ liền chào hỏi "Chào, chúng ta lại gặp nhau rồi. Lần trước chưa kịp làm quen, tôi là bạn của Vũ Hồng My."

Cao Lập giơ tay ra, Tạ Trung Vũ ngập ngừng bắt lấy. Sau đó Cao Lập chào tạm biệt cả hai và bước xuống cầu thang.

"Anh sao vậy? Hình như anh không thoải mái với Cao Lập lắm." Vũ Hồng My hỏi, cô đã tính đến khả năng có thể Tạ Trung Vũ sẽ ghen với Cao Lập nhưng biểu hiện vừa rồi không giống lắm.

"Không có gì đâu, cô đừng để ý." Tạ Trung Vũ không muốn tỏ ra là một người nhát gan.

Vũ Hồng My có thể đoán được điều đó, cô không muốn để lòng tự trọng của anh ta bị tổn thương.

"Chúng ta vào nhà thôi." Vũ Hồng My nói.

Đây là lần thứ hai Tạ Trung Vũ vào nhà Vũ Hồng My, anh ta vẫn cảm thấy hồi hộp như lần đầu. Cô đặt thức ăn lên bàn, cùng lúc đó Tạ Trung Vũ lấy ra một sổ ghi chép có kèm hình ảnh đưa cho cô.

Vũ Hồng My vừa ăn vừa đọc qua các thông tin mà Tạ Trung Vũ thu thập được.

"Mì ở đây ngon quá nhỉ?" Cảm thấy không khí có chút im ắng nên Tạ Trung Vũ nhận xét một câu.

"Tất nhiên, quán ruột của tôi mà." Vũ Hồng My đáp, dù đang tập trung phân tích, cô vẫn để ý đến bên ngoài.

Lịch sử tình trường của Hoắc Đình Vương rất dài, một kẻ phong lưu chính hiệu. Đó là điều may mắn, vì như vậy cô sẽ có nhiều cơ sở để phân tích hơn.

Tạ Trung Vũ điều tra được hơn cả kì vọng của cô, những ghi chép về tính cách vô cùng đầy đủ, còn có cả những đoạn phỏng vấn nhỏ. Vũ Hồng My không hiểu nổi anh ta làm cách nào chuẩn bị được thứ này chỉ trong một tuần.

Vũ Hồng My mỉm cười đầy thỏa mãn. Cô đã có trong tay những gì mình cần.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play