“Nghe nói Đại Hạ Vũ Triều của ngươi có tiếng là thịnh thế”.
“Thật không ngờ lại là bọn chuột nhắt nhát gan!”
Nam tử áo đen nói đầy lạnh lùng, tựa như một thanh kiếm sắc đang ngân vang réo rắt.
Ẩm!
Chỉ một thoáng, hắn ta đã va chạm với mặt đất tựa như một ngôi sao màu vàng, những đợt sóng khí hình vành khuyên lan rộng, bẻ gấy cả gốc cây cổ thụ to bằng vòng tay ba người ôm.
Ẩm!
Cây côn sắt bị đánh bay, Hạng Bàng rú thảm, khóe miệng chảy máu, b ắn ra xa mấy chục trượng.
Hoàng tử của Vạn Pháp Hoàng Triều chỉ lao xuống đánh một đòn thôi mà hắn ta là Đỉnh Tuyệt Siêu Phàm đã không đỡ nổi, cơ thể như lìa ra thành từng mảnh.
“Yếu vậy thôi à?”
Đôi mắt của nam tử áo đen lấp lóe ánh sáng đáng sợ: “Ngươi không phải Bắc Vương của Đại Hại”
“Hắn ở đâu?”
Nam tử áo đen xông tới truy kích, khiến Hạng Bàng tái mặt: “Mẹ kiếp, vẫn đánh nữa hả”
Vù.
Tiếng gió chợt vang lên, một bóng người mạnh mẽ lướt tới.
Tốc độ phản ứng của nam tử áo đen rất tuyệt vời, hắn ta lập tức tung chưởng tấn công.
“Âm” một tiếng tựa như tiếng sét đánh.
Hai luồng thần lực va chạm với nhau, sóng khí nhấp nhô như đại dương, đá vụn văng tứ tung.
“Thần lực này mạnh thật!” “Siêu Phàm cực cảnh!”
Nam tử áo đen chuyển người nhìn Sở Ninh mặc áo. trắng, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Sở Ninh. Quá trẻ!
Trong hoàng triều Thanh Châu, thiên tài cực cảnh trẻ tuổi như vậy nhất định là nhân vật hàng đầu!
“Ngươi là Bắc Vương của Đại Hại”
Đột nhiên, nam tử áo đen hiểu ra, thân thể khôi ngô đẩy ra một đợt sóng máu.
“Phiền ngươi mạnh hơn một chút rồi hãng đi giả mạo được không?”, Sở Ninh liếc nhìn Hạng Bàng nằm sống soài dưới đất.
“Được, được!”
Hạng Bàng vội vàng gật đầu.
“Vứt bỏ hoàng muội của ta, phải nhận lỗi đền tội!”
Sở Ninh không chú ý tới nam tử áo đen khiến nam tử áo đen rất tức giận, tóc hắn ta bay múa, quanh người bốc lên chân hỏa.
“Chân Dương Thiên Công của Vạn Pháp Hoàng. Triều!"
Hạng Bàng rùng mình: “Tu luyện được tới mức này ở tuổi này thì chắc chắn là Thập hoàng tử của Vạn Pháp
Hoàng Triều, Vạn Kỷ Ương!”
Chân Dương Thiên Công bá đạo vô song, hơn xa các công pháp của đại quốc khác.
Quan trọng nhất là.
Sở Ninh đã vứt bỏ muội muội của vị hoàng tử này!
“Vì chuyện này mà ngươi ra tay à?”, Sở Ninh nhìn về phía Vạn Lăng Nhi mặc phượng tường vũ y đứng trên liễn xa.
Nàng ta bằng tuổi Tân Hoa Ngữ, vóc dáng thon thả, †óc vàng mắt xanh, đẹp đậm chất dị vực.
Thấy nét mặt Vạn Lăng Nhi băng giá, tràn ngập địch ý với mình, Sở Ninh nhướng mày.
Người có hôn ước với hắn chính là vị hoàng nữ này à?
“Thế vẫn còn chưa đủ hay sao?”
Chân hỏa quanh người Vạn Kỷ Ương cháy hừng hực, ép về phía Sở Ninh.
“Đủ
Sở Ninh cười một tiếng, tóc bay lên: “Ngươi muốn đánh thì ta sẽ tiếp ngươi!"
Hắn từng nhìn thấy tên của Vạn Kỷ Ương trên Thanh Châu Kiêu Tử Bảng.
Mới hai mươi lăm tuổi đã lên tới Siêu Phàm Nhị Cực Cảnh, xếp hạng bốn trên Kiêu Tử Bảng.
Trạng thái đối địch vào lúc này khiến Lục Chuyển
Tạo Hóa Công nảy sinh cảm ứng còn mạnh hơn Đại La Võ Chủ!
Chỉ một câu nói của Sở Ninh đã làm Vạn Kỷ Ương im lặng.
Vừa rồi thần lực va chạm với nhau, hắn ta đã biết mình rất khó hạ được Sở Ninh.
“Là Thập hoàng tử của Vạn Pháp Hoàng Triều!”
“Ha ha, không ngờ Bắc Vương cũng có ngày này, đúng là đáng đời!”
“Chỉ là vương giả của một tiểu quốc, vậy mà lại dám làm càn như thết”
Bầu không khí yên tĩnh bỗng bị tiếng ồn ào đánh tan. Lần lượt từng bóng người phóng tới.
Hoàng tử và hoàng nữ xuất hành cực kỳ phô trương, thu hút không ít người chạy tới xem.
Trong đó, có không ít người từng bị Hạng Bàng và Tần Hoa Ngữ trấn lột.
Bọn họ đảo mắt nhìn thấy Vạn Kỷ Ương đang giằng co với Sở Ninh và Hạng Bàng nằm co quắp dưới đất thì lập tức hiểu ra.
“Vạn Thập hoàng tử, để bọn ta giúp ngươi giết tên này!”
Lập tức, có ba mươi mấy vị Siêu Phàm mạnh mẽ tấn công Sở Ninh.