Cô không nghĩ tới việc đi ra ngoài cửa phòng này là có thể thấy sân nhà cô.
Lúc ấy, cô chỉ cảm thấy sợ hãi cực kỳ, vô thức xông ra ngoài, đến khi đứng dưới ánh nắng ấm áp một lần nữa, chẳng biết từ lúc nào cô đã khóc lem luốc cả mặt.
Quản gia đang lạnh mặt đứng ở cửa căn lầu, nghiêm khắc chất vấn cô, sao dám tự ý bước vào căn lầu nhỏ đó.
Cố Thanh Yến nói không nên lời, quản gia im lặng mấy phút, mới lạnh lùng để lại một câu: “Căn lầu nhỏ này, không phải một người ngoài như cô có thể đi vào.”
Ngay lúc đó, trong lòng Cố Thanh Yến đầy kinh ngạc và sợ hãi, không có cách nào nhận ra nhắc nhở thiện ý trong giọng nói quản gia.
Cả người cô phát run, ôm hai vai ngồi xổm xuống trên mặt cỏ. Cô thấy sợ lắm, cô chưa từng nghĩ tới, ở căn lầu không người ở này, bày ra bức tranh đáng sợ như vậy.
Chuyện này cô không nói với Thời Thâm Niên, nhưng sau đó Thời Thâm Niên vẫn biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play