Studio được Trần Kiêu và Tiểu Nguyên chăm chút từ rất lâu, mỗi nhân viên trong đó đều do họ đích thân lựa chọn. Cả cô và Tiểu Nguyên đều không muốn nghi ngờ nhân viên của mình, chỉ hy vọng rằng đây là do cô lo xa.
Trần Kiêu thở dài cúp điện thoại.
Buổi tối cô phải mang cơm vào cho bố mẹ. Mẹ Trần vừa mới hôn mê, nên ăn gì đó nhẹ nhàng là tốt nhất, cô mở tủ lạnh ra, thấy một hàng nguyên liệu phong phú, cô mang hạt kê đi ngâm, chuẩn bị nấu cháo.
Cô nhớ trước đây Trịnh Thanh Sơn từng nấu cháo kê cho cô, cháo đặc và rất thơm, nhưng cô không biết nấu như thế nào để có được hương vị như vậy. Ngâm gạo xong, cô trở lại chiếc ghế nhỏ ngoài ban công, nhắm mắt ngủ một lát.
Nơi mặt trời chiếu sáng, mùi lá cây tan vào không khí, đây chính là hương vị của huyện Bình An trong ký ức của Trần Kiêu.
Cô ngủ thiếp đi, không biết mình đã ngủ bao lâu, đầu nặng trĩu, tuy ý thức đã tỉnh nhưng mí mắt vẫn không nhấc lên được. Mãi đến khi ngửi thấy mùi cháo kê, cô mới chợt giật mình, còn tưởng cái nồi ở nhà có thể tự nấu cháo.
Một lúc sau cô mới nhớ ra trong nhà còn có Trịnh Thanh Sơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT