Khi nhóm người Phương Trấn Nhạc vào đến toà nhà thì Tiêu Huân đã bắt đầu dùng những lời lẩm bẩm để thể hiện cảm xúc lo lắng của mình.
“Liệu có thể để họ vào đây được không? Cho dù người ta có đóng cửa không cho vào cũng bình thường chứ nhỉ? Chúng ta cũng không có lệnh khám xét…”
“… Đệch! Vậy mà vào rồi sao!”
“… Sao lại lâu thế? Phòng nằm trên tầng cao nhất đã kéo rèm cửa sổ ra rồi nhưng sao không nhìn thấy gì cả… Sốt ruột chết đi được…”
“Không biết có thể nhìn thấy thi thể được không…”
“Nếu như chỉ gặp Chung Đại Chí thì cũng không có tác dụng gì mà, đã phô trương lớn như vậy, lỡ như không thành công thì chẳng phải cảnh sát sẽ rất mất mặt sao!”
Anh ta cứ lẩm bẩm tận mấy tiếng đồng hồ, mãi cho đến khi da môi bắt đầu tróc hết cả ra thì mới nhìn xuống đồng hồ, suýt chút nữa là dậm chân:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play