Việc đối phó với Trì Thế đã làm tiêu hao hết năng lượng ít ỏi của Trì Niệm.
Cô bé rất dễ buồn ngủ, học một lúc thì buồn ngủ, buồn ngủ thì tự trách, tự trách thì rối loạn. Rối loạn thì lại càng không học được.
Lý Minh Tâm khen cô bé, thật ra khả năng học tập của em không tệ, ngữ pháp đã vào đầu đều được phản ánh vào bài tập, vấn đề là cứ hay mất tập trung, giống như tai không tốt vậy, sẽ bỏ qua lời của giáo viên.
Một kiến thức ngữ pháp phải giảng đi giảng lại nhiều lần, thì mới có thể từ từ mở ra khả năng nghe của Trì Niệm, đưa vào hệ thống học tập.
Trì Niệm luôn nói mình ngốc, là óc heo. Theo quan điểm của Lý Minh Tâm thì không phải vậy. Kẻ ngốc là tai vào mà não không vào, vấn đề của Trì Niệm là không vào tai, chứ không phải không vào não.
Trì Niệm trước đây khi được khích lệ sẽ phấn chấn hơn một chút, hôm nay lại bất thường, nghe một lúc thì hốc mắt đỏ hoe. Lý Minh Tâm tiến lại gần nhìn kỹ, không chỉ hốc mắt, mà cả mũi cũng đỏ.
Cô gái nhỏ lặng lẽ khóc.
Lý Minh Tâm nhẹ giọng hỏi: "Sao thế?" Chắc là không nói nặng lời chứ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play