Oanh! Oanh! Oanh!

Tình hình của Phương Nguyên và hai vị lão chấp sự lúc này đang tràn đầy nguy hiểm, Cửu U thích khách thi triển các loại bí pháp tầng tầng lớp lớp, dù cho bọn hắn một mực ngăn cản thì cũng không chịu nổi áp lực như thế, thế trận phòng ngự đã sắp sửa bị đối phương đánh vỡ.

Xung quanh bọn họ đều là kiếm quang của Cửu U thích khách, quả thực giống như một vùng biển mênh mông vậy.

Bọn hắn giống như bị dìm xuống biển, mất mạng là chỉ là sự tình sớm muộn mà thôi.

Thế nhưng đúng vào lúc này, giữa không trung chợt nảy sinh dị biến.

"Yêu nhân phương nào đang làm chuyện ác?"

Một đạo nhân áo lam bay vọt lên, tà tà giữa không trung, cầm pháp kiếm trong tay ra sức chém ra.

Đạo nhân kia thực lực không mạnh, chỉ là Luyện Khí tầng tám, nhưng lúc này hắn lại hung hãn không sợ chết, cứ thế xuất kiếm thẳng về phía Cửu U thích khách. 

Đối với Cửu U thích khách mà nói, thực lực của đạo nhân này quả thực yếu ớt đến mức buồn cười.

Giống như bọn hắn chỉ căn phân ra một đạo kiếm quang là có thể chém đạo nhân này thành hai nửa.

"Vân Châu là Tiên Đạo chỉ địa, há lại để cho yêu tà làm loạn?”

Khi giọng nói này vang lên, lại có một vị lão nho đột nhiên xuất hiện. Hẳn đầm một quyển kinh văn rong tay, sau đó vung lên không trung. Kinh văn nở rộ vô tận kim quang, bên trong ẩn giấu một đạo lại một đạo phù triện, chỉ trong chốc lát đã bao phủ khoảng không đường kính ba dặm!

"Oa nha nha..."

Khi kim phủ hiển hóa quang mang, lại có một người căm trong tay đại đao dài hơn ba trượng xông lên giữa không trung, tức giận hét lớn: "Lão gia ta đang có một ngụm ác hỏa không tiết ra được, là yêu tà phương nào đang giương oai ở đây, mau mau tới giúp gia gia hạ hỏa..."

....

....

Những chuyện này giống như hồi chuông mở màn, chỉ trong khoảng thời gian uống cạn chung trà ngắn ngủi, đã có bảy tám người vọt lên trên trời.

Trong khi đó ở xa xa, thậm chí có thể thi thoảng nhìn thấy bóng người bay lượn, vội vã lao về phía này.

Hơn nữa ở phía dưới cũng có mấy người nhảy nhảy nhót nhót, quát mắng không thôi, bởi vì tu vi của bọn họ hơi thấp một chút nên không có bản lãnh để bay lên trời

Cửu U thích khách vốn sắc bén khó cản, có đủ các loại bí pháp tầng tăng lớp lớp, thế nhưng khi có nhiều người như vậy gia nhập chiến cuộc thì là dần dần loạn cả lên. Thân là thích khách, việc bọn họ am hiểu nhất chính là tập trung tỉnh lực, dùng đủ các loại biện pháp để đối phó một tên địch nhân....

Thế nhưng khi rơi vào loạn cục, đối thủ quá nhiều, bất kể thực lực địch nhân mạnh hay yếu thì thực lực của bọn hắn cũng đều sẽ bị suy yếu.

Vừa định nhìn chằm chằm một người ở phía trước, tìm biện pháp giết hẳn, phía sau lại bay tới một đợt loạn đao, đó là một chuyện vô cùng khó chịu đối với bọn hắn.

Thích khách vốn cũng không phải là vô địch!

Một tên thích khách đối phó một người tu hành, có lẽ người thắng là thích khách.

Nhưng nếu như mười tên thích khách đối phó mười người tu hành, khả năng đắc thủ của thích khách kia sẽ giảm xuống thật nhiều!

Nếu như một trăm tên thích khách đối mặt với một trăm người tu hành, thông thường đều sẽ tranh thủ thời gian bỏ chạy, chờ bọn hắn lạc đàn rồi tính tiếp!

"Xuất thủ!"

Hai vị lão chấp sự kia nhìn thấy một màn này thì thấp giọng rống to.

Một người trong đó vẫn che chở Phương Nguyên, một người khác thì trực tiếp công kích Thanh Phiên kia

Oanh! Oanh! Oanh!

Hắn liên kích ba chưởng về phía Thanh Phiên kia, chưởng lực một đạo mạnh hơn một đạo!

Xung quanh Thanh Phiên kia đột nhiên có một tên nam tử mặc hồng bào hiện thân, cưỡng ép tiếp nhận ba chưởng của lão chấp sự. Thực lực của hẳn tuyệt đối không yếu, cũng có tu vi Trúc Cơ, cứng rắn tiếp nhận ba chưởng này. .

Nhưng đúng vào lúc này, lão chấp sự che chở Phương Nguyên đã vung lên tay áo, tế khởi một đạo phi kiếm.

Phi kiếm kia chỉ trong chớp mắt liền đánh trúng Thanh Phiên.

Thanh Phiên lập tức thoáng lung lay một cái, nhưng chỉ trong một nhoáng như thế, không gian xung quanh đã lập tức đại biến.

Hơn mười tên thanh bào thích khách của Cửu U cung để lộ ra thân ảnh của mình. Bọn hắn khom người như mèo, ẩn mình giữa không trung.

Đệ tử Thanh Dương tông xung quanh lập tức đại hỉ, nhao nhao đánh về phía bọn hắn.

"Rầm rầm. . ."

'Đây quả thực là một trận huyết chiến, chúng thích khách xem như đã rơi vào hỗn loạn, không còn ưu thế quỷ dị như trước đó nữa, thế nhưng bọn hẳn vẫn còn các loại thủ đoạn để giết người. Khi bọn hẳn đại chiến với các đệ tử Thanh Dương tông, các loại thuật pháp thủ đoạn ác độc liên tiếp xuất hiện, hơn nữa uy lực cũng vô cùng đáng sợ!

Chỉ là các đệ tử Thanh Dương tông nhao nhao đánh tới, bọn hắn cũng xuất hiện không ít thương vong. 

Càng mấu chốt hơn nữa chính là, Thanh Dương tông đệ tử chạy tới càng ngày càng nhiều, đã từ từ đạt đến con số hơn mười người. . .

Lão chấp sự trước đó nói không sai, nơi này là địa bàn của Thanh Dương tông.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play