Mễ Uyển không biết Mễ Viêm đã hiểu được thâm ý của cô hay do thấy cô sống một mình rất tốt, dù sao thì, sau khi trở về từ nhà họ Mễ, họ không còn nhắc đến chuyện kêu cô về nhà ở nữa. Mễ Uyển còn tưởng ít nhất mẹ Mễ cũng phải đến tìm cô vài lần, nhõng nhẽo khóc lóc kêu cô về nhà ở, nhưng không ngờ mẹ Mễ không hề làm thế, chỉ thỉnh thooảng gọi điện thoại rủ Mễ Uyển đi shopping chung.

Mễ Uyển không thích tính cách yếu đuối của mẹ Mễ. Không thể nghi ngờ bà là một người lương thiện, nhưng khi con gái tự ti và trách móc mình, bà không hề hướng cô về đúng đường mà chỉ biết đau lòng, khóc lóc. Loại người như thế dễ khiến cho người ta thấy mâu thuẫn nhất, vừa cảm thấy bà rất yêu nguyên chủ, chỉ không có khả năng thay đổi, lại vừa thấy vì bà không có khả năng thay đổi mới tạo nên một nguyên chủ như thế.

Mễ Uyển kế thừa trí nhở của nguyên chủ, sâu trong nội tâm của nguyên chủ vẫn có phần nào áy náy với hành vi chỉ trích mẹ của mình, vậy nên những lần mẹ Mễ gọi điện rủ cô đi shopping, lâu lâu cô sẽ đồng ý một lần. Mà mỗi lần đi shopping, cô lại gom về số quần áo vượt xa tổng số lượng cô mua từ sau khi sống lại tới giờ.

Cô đã quá coi thường sự điên cuồng với quần áo của các vị phu nhân thời nay rồi, chỉ đi dạo một ngày, Mễ Uyển đã từ người có một tủ quần áo thành người có phòng quần áo, kèm theo một vị cố vấn thời trang. Tất cả quần áo đều được vị cố vấn đó phối sẵn, đặt trong phòng quần áo, mỗi ngày Mễ Uyển chỉ cần lấy ra mặc là được. Cả một phòng đầy kín quần áo, mà chỉ mới có đồ mùa xuân thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play