Bất quá người này nhìn qua dường như có chút do dự không dám nói lời nào cũng không dám tiến về phía trước, Trúc Chi Lan ngồi yên không nói chuyện lần đầu cảm thấy trên thế giới này thật sự có một người con trai đẹp đến như vậy.
Nam nhân một đầu màu hồng, để kiểu tóc đang được thịnh hành nhất, bên tai còn có một loạt khuyên tai, mắt đào hoa, ngồi yên không nhúc nhích nhìn Trúc Chi Lan làm anh cảm giác người này có chút không thành thật.
Trúc Chi Lan hỏi Tiểu Lân ở bên cạnh, "Vị kia là người đã đem anh đến bệnh viện à?"
Lân Quỳnh gật gật đầu, vừa định mở miệng nói thì Tang Lê vẫn luôn không nói chuyện lại nói trước cậu một bước "Anh Chi Lan, chúc anh ngày tốt lành."
Trúc Chi Lan ngừng lại vài giây, anh không nghĩ tới giọng của người này lại dễ nghe đến vậy, anh chậm nữa nhịp mới gật đầu "Cậu cũng vậy."
Tiếp đó hai người đều không có nói chuyên, chỉ còn lại Lân Quỳnh lải nhải bên người Trúc Chi Lan nhưng dần dần cậu cũng khép miệng không còn nói chuyện nữa.
Tang Lê không hiểu tính cách của Lân Quỳnh, dù sao cũng không phải là người của hắn nhưng hắn lại biết rõ tính cánh của Trúc Chi Lan. Nhìn hắn tỏ vẻ mặt bình thường không lộ rõ cảm xúc nhưng trong lòng đã nở hoa mở nhạc.
Lân Quỳnh vừa định mở miệng nói chuyện thì phòng bệnh truyền đến tiếng gõ ngoài cửa, cậu đành phải nuốt những lời định nói vào bụng rồi đi ra mở cửa.
Cửa vừa mở Lân Quỳnh đã ngửi thấy mùi tin tức tố nhàn nhạt trên người Alpha. Cậu theo bản năng che mũi, trợ lý thấy động tác này liền lấy bình xịt che mùi tin tức tố trong túi áo khoác ra phun.
Không biết vì sốt ruột hay do mang sai mà Lân Quỳnh ngửi thấy mùi tin tố là mùi bánh kem vị chocolate.
Cậu là lần đầu thấy có Alpha phun mùi bánh kem vị chocolate.
Tang Lê thấy trợ lý nhà mình đến liền lập tức kêu vào phòng. Trúc Chi Lan nhìn người vừa mới bước vào đầy nghi hoặc, người trợ lý này hình như thấy sự nghi hoặc của anh mà hỏi "Trợ lý Lân chưa có nói với anh việc bọn tôi muốn đến đây sao?"
Trúc Chi Lan nhìn về phía cậu. Lân Quỳnh lập tức chạy đến đứng bên cạnh Trúc Chi Lan, nghĩ thầm cuối cùng cũng có người giúp cậu nói ra những lời này.
Lân Quỳnh, "Này-"
"Tôi là Alpha người mà chị Lưu nói muốn cùng anh tạo CP bán hủ." Tang Lê nhàn nhạt mở miệng.
Lân Quỳnh,"......".
Trúc Chi Lan nghe hắn nói vậy cũng không có khiếp sợ, như là đã biết. Vừa rồi anh không nói gì kì thật là đang ở trong lòng khen Tang Lê đẹp như thế nào, suy nghĩ bản thân đã gặp qua người này lần nào chưa.
Đem Tang Lê đối chiếu với từng người trong trí nhớ, xác định là chưa từng gặp qua. Nhưng mà nếu chưa từng thấy qua chẳng ai vô duyên vô cớ cứu một người không quen biết? Hơn nữa vẫn luôn chờ đến khi anh tỉnh lại còn không lộ ra một tia mất kiên nhẫn.
Trúc Chi Lan gật gật đầu, liền nghe Tang Lê nói, "Đây là trợ lý của tôi, gọi là Điền Tư Cách."
Điền Tư Cách nhẹ nhàng đem văn kiện đã chuẩn bị từ sớm cho Trúc Chi Lan. Lân Quỳnh không hiểu về hợp đồng hay những văn kiện linh tinh tất cả đều đưa cho Trúc Chi Lan để một mình anh xem.
Trúc Chi Lan lật xem văn kiện trong tay, không tới năm phút, 'bang' một tiếng anh đem văn kiện phóng tới mặt trên của tủ cạnh đầu giường.
Anh cười như không cười nhìn hai người trước mặt, cả hai đều im lặng sợ Trúc Chi Lan mở miệng chính là từ chối.
"Ý là chỉ cần tôi đồng ý tạo CP, thì những văn kiện trên đều là của tôi sao?"
Tang Lê cùng Điền Tư Cách gật đầu "Đúng vậy."
Trúc Chi Lan cười lạnh, "Kỳ thật tôi có một chỗ nghĩ không ra."
Điền Tư Cách "Anh nói."
"Tài nguyên tốt như vậy có thể giúp cậu ta trở nên nổi tiếng, giới giải trí đều biết đến sự tồn tại của cậu ta, vậy tại sao cậu ta không sử dụng mà đưa đến chỗ tôi làm gì?"
Điền Tư Cách trên mặt nhìn thờ ơ, lạnh nhạt nhưng ở chỗ người khác không nhìn thấy thì lòng bàn tay đều là mồ hôi.
Y một chút cũng không nghĩ tới cảm giác áp bách mà Beta mang lại so với Alpha còn mạnh hơn, phảng phất hết thảy đều bị anh nhìn thấu.
Y nuốt một ngụm nước bọt rồi mới nói "Tài nguyên quan trọng như này không thích hợp với nghệ sĩ không lộ mặt quá nhiều, sợ là sợ người không có tâm với đề tài nên chúng tôi mới quyết định cùng Trúc lão sư tạo CP."
Trúc Chi Lan sớm đã không có việc gì, anh ôm chân nhìn bọn họ hai cái rồi cười nói "Các anh chẳng lẽ không sợ tôi mới là người có không có tâm với đề tài kia sao?"
Điền Tư Cách chậm lại một nhịp, y thật ra cũng chưa có nghĩ đến vấn đề này.
"Anh không phải loại người như vậy." Tang Lê trầm giọng nói.
Điền Tư Cách có chút ngoài ý muốn, bình thường nếu là người khác cùng Tang Lê nói chuyện như vậy thì hắn đã sớm giận dỗi đi về nhưng hôm nay lại phá lệ mà kiên nhẫn.
Trúc Chi Lan nhướng mày,cũng ngoài ý muốn nghĩ thầm đệt Alpha này cũng thật là đẹp trai.
"Cậu như thế nào biết tôi không phải loại người như vậy?"
Tang Lê không nói, nhưng vành tai lại hồng giống như có thể nhỏ ra máu.
Trúc Chi Lan nhìn về phía Điền Tư Cách "Tôi có thể đáp ứng các anh tạo CP, nhưng là chỗ tài nguyên tốt như vậy thì các anh vẫn là lấy về đi, tôi không cần."
Tang Lê không chịu, cự tuyệt nói "Không, đây là anh yêu cầu."
"Cùng tôi tạo CP nhất định sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh, đây là tôi bồi thường cho anh."
Trúc Chi Lan với vẻ mặt cậu ép tôi yêu cầu bồi thường nhìn về phía hai người bọn họ. Nhưng cuối cùng vẫn là nhận lấy, bởi vì anh thật sự không chịu nổi phòng bệnh có tới tận ba người.
Tang Lê không có nói ra sự thật, tuy rằng Trúc Chi Lan đã nổi nhưng so với cái vòng này thì càng có nhiều người nổi hơn, nếu muốn nổi hơn tất cả mọi người trong vòng, nổi đến mức có thể ở trong vòng hô mưa gọi gió, anh phải làm đỉnh lưu giới giải trí, phải làm vua của ngành giải trí.
Tuy rằng quá trình này đau khổ nhưng còn có hắn, hắn sẽ ở che chở bảo hộ cho anh.
Tang Lê cùng Điền Tư Cách rời đi, chuẩn bị cho tổng nghệ của một tháng sau. Phòng bệnh lúc này rốt cuộc mới được an tĩnh, đúng lúc anh muốn ngủ một giấc.
Cùng lúc này, paparazzi có tích V trên Weibo phơi ra một loạt ảnh chụp. Trên ảnh là Tang Lê cùng Trúc Chi Lan.
Chỉ thấy anh nhắm chặt hai mắt được Tang Lê ôm trong ngực, cách đó không xa là một chiếc xe.
Nguyên văn là: [ hôm nay dẫn con trai đi chơi gặp phải vị diễn viên nào đó đang nổi bị một nam nhân là Aplha ôm vào trong ngực, không biết là có chuyện gì nhưng dáng đi thì khá là sốt ruột. / cong mắt cười /]
Nếu không phải cuối câu còn thêm biểu cảm đáng khinh thì còn tốt, như thể giữa Trúc Chi Lan cùng Tang Lê có quan hệ gì đó không thể cho ai biết. Fans của Trúc Chi Lan hoàn toàn không nhịn được, sôi nổi bình luận, anti fans cũng sổi nổi dẫn đến nổi ra cuộc chiến trên Weibo
Mới vừa tiễn Tang Lê cùng Điền Tư Cách rời đi, Lân Quỳnh liền thấy đề cử hot search liền lập tức chạy về phòng bệnh đem tin tức nói cho anh nghe.
"Anh!! Anh lên hot search!!!"
"Anh lên hot search không phải là chuyện bình thường sao?" Trúc Chi Lan xoa xoa mi mắt.
Lân Quỳnh sốt ruột đem màn hình điện thoại đến trước mặt Trúc Chi Lan "Nhưng lần này cùng những lần trước không giống nhau! Lần này không chỉ có mỗi anh mà còn có thêm Tang Lê!!".
Truyện Truyện TeenTrúc Chi Lan còn hơi buồn ngủ sau khi nghe thấy cậu nói vậy thì liền tỉnh táo, anh đoạt lấy điện thoại nhìn nội dung thật kỹ, càng xem sắc mặt càng kém.
Thấy anh càng đen mặt, trong lòng Lân Quỳnh có chút phát sầu, đột nhiên cảm thấy vì tên paparazzi có tích V kia mà Trúc Chi Lan thành tâm điểm chú ý.
Nhưng không đợi Trúc Chi Lan hành động, vừa làm mới giao diện Weibo thì tên của hai người liền biến mất, ngay cả bài viết gốc cũng tìm không thấy, lịch sử tìm kiếm như chưa từng tồn tại. Tất cả như cái gì cũng chưa xảy ra.
Trúc Chi Lan câu môi cười "Còn biết kịp thời xử ký."
Lân Quỳnh không nghe thấy anh nói, vẫn luôn ở tiền tuyến mà nghiêm túc dùng acc clone chửi người vừa mới bảo Trúc Chi Lan là kỹ nữ. Chẳng qua vừa đáp lại những lời đó thì cùng với giao diện mà biến mất.
"?"
Cậu nhìn về phía anh "Anh, anh thật là nhanh."
"Không phải anh mà là người kia làm."
"?!!"
Chớp mắt mặt của Lân Quỳnh liền đỏ như cà "Anh, anh....."
"Cậu là muốn đẻ trứng?"
Lân Quỳnh vội vàng lắc đầu "Không phải.Anh rõ ràng là biết em không phải có ý đó."
Trúc Chi Lan nằm gối đầu trên giường "Chuyện này là do Tang Lê xử lý."
"Tang Lê??!"
Trúc Chi Lan gật đầu "Vừa nãy vào thời điểm cậu không có ở đây, cậu ta đã bảo đảm với anh chỉ cần có người bịa đặt tin đồn khiến anh có tai tiếng thì sẽ lập tức xử lý. Mặc kệ cậu ta ở đâu, đang làm gì."
Lân Quỳnh a một tiếng dài.
Trúc Chi Lan không để ý âm thanh mà cậu phát ra, đem chính mình vùi vào trong chăn rồi nhắm mắt ngủ, không dễ dàng gì mà có được thời gian để nghỉ ngơi như thế nào mà không đi ngủ. Có thời gian mà không ngủ chính là kẻ ngốc.
Lân Quỳnh nhìn về người bọc trong chăn đưa lưng về phía mình bất đắc dĩ đem bức màn kéo lại che đi ánh nắng mặt trời chiếu vào, nháy mắt phòng bệnh trở thành một nơi thích hợp để ngủ.
Lân Quỳnh rót cho anh một chén nước để trên bàn, nhìn người ngủ trên giường rồi cẩn thận đi ra ngoài.
Lúc này cách bệnh viện không xa, dưới bóng cây đại thụ có một chiếc xe đắt tiền đứng yên. Bên trong chính là Tang Lê cùng với Điền Tư Cách.
Không khí xung quanh Enigma Tang Lê lạnh lẽo, Điền Tư Cách đối diện hắn nghĩ thầm, người hôm nay chọc tới Tang khó mà trốn được.
"Tra được sao?" Tang Lê nhìn ảnh chụp trên màn hình điện thoại, đây cũng là bức ảnh làm loạn tới lên hot search.
Hắn nhìn người suy yếu nằm trong ngực của mình, trong lòng không ngăn được sự đau lòng, hắn vẫn còn nhớ người đó nặng bao nhiêu, nhẹ tới mức hắn sợ chỉ một cơn gió cũng có thể thổi bay Trúc Chi Lan.
Điền Tư Cách vừa là cha là mẹ, y vẻ mặt đau khổ đưa máy tính chứa tài liệu đã điều tra về chuyện vừa rồi cho Tang Lê.
Điền Tư Cách nói "Đại diện Lưu bên kia nói cô ấy vừa điều tra ra ba người khả nghi, cậu xem thử."
"Ai?" Tang Lê lúc này mới chịu buông điện thoại đem ánh mắt nhìn sang Điền Tư Cách.
"Đầu tiên là lưu lượng mới nổi Trần Vũ Kỳ của công ty giải trí Tinh Vũ, tiếp Liễu Mộ Mộ của công ty giải trí Nhạc Hoa cuối cùng là Trương Khải Nhứ cùng công ty với Trúc Chi Lan. "
Nói xong Điền Tư Cách dừng một chút mới bổ sung thêm "Ba người đó trừ bỏ Trương khải Húc là Alpha còn lại hai người kia đều là Omega."
Tang Lê gật gật đầu, lạnh lùng nói với Điền Tư Cách "Đều là ba người họ."
"Cậu điên rồi?!" Điền Tư Cách đột nhiên đứng lên, nháy mắt đầu đụng phải trần xe, đau đến mức khiến y lập tức ngồi xuống. Y xoa đầu giận mà không dám nói gì nhìn Tang Lê nói "Cậu có biết cậu đang nói cái gì không? Trừ Trương Húc Khải cùng công ty ra muốn xử lý như nào cùng với chúng ta không có quan hệ nhưng hai Omega kia là có người chống lưng phía sau!"
Tang Lê không nhìn y mà là tiếp tục nhìn ảnh chụp Trúc Chi Lan, trên mặt thế mà còn mỉm cười.
Điền Tư Cách nghĩ thầm không cứu nỗi người bệnh não bổ.
Tang Lê trên mặt còn treo tươi cười, nhưng lời nói ra thì lại không thân thiện "Bọn họ làm ra sự tình như vậy thì phải chịu trách nhiệm, anh yên tâm tôi nói được thì sẽ có biện pháp khiến cho bọn họ bị kim chủ ở phía sau vứt bỏ."
Tuy hắn cười ôn nhu nhưng toàn thân Điền Tư Cách nổi lên một tầng da gà, y không biết rõ địa vị của Tang Lê là gì chỉ biết địa vị rất lớn. Lúc trước tổng giám đốc giới thiệu hắn cho y, Điền Tư Cách còn tưởng rằng hắn chỉ là một người bình thường không có gia thế.
Điền Tư Cách yên lặng ở trong lòng cầu phúc cho bọn họ, hy vọng bọn họ có kết cục không quá thảm.
Trúc Chi Lan ngồi trên ghế của đoàn phim uống trà hoa cúc, hôm nay là ngày anh đóng máy, một lát nữa chính là cảnh diễn cuối cùng của anh.
Anh và Tang Lê gặp mặt nhau đã là chuyện của tám tháng trước, bọn họ cái gì cũng đều không có liên hệ, ngay cả số di động cũng chưa có trao đổi qua.