Sau khi lý trí lại quay về một lần nữa cô mới phát hiện bàn tay mình đang nắm chặt quần áo của Tuyên Triều Thanh đến mức quần áo của anh trở nên nhăn nhúm. Mà cô… hình như cũng không tốt hơn là bao, cô bị anh ôm lấy, bàn tay anh đặt sau gáy cô, nửa người trên của cô gần như kề sát vào lồng ngực của anh.
Nhìn thấy thời gian không còn sớm lắm, nếu anh còn không xuất phát thì có thể đến muộn, muốn đi đến nhà máy ở vùng ngoại ô thành phố thì cần phải mất hơn nửa giờ, vào lúc cao điểm thì có thể sẽ bị tắc đường và kỷ lục chưa bao giờ đến muộn từ trước đến nay của anh sẽ bị phá vỡ, đến lúc đó người bạn gái như cô sẽ phải mang tội danh lớn rồi.
Ngu Từ đầy tay Tuyên Triều Thanh ra và ngồi lại vào ghế, cô sửa sang lại quần áo và nói: “Muộn rồi đấy, anh đi sớm một chút đi.”
“Ừm.” Mặc dù lên tiếng đáp lời, nhưng người đàn ông này không hề có chút cảm giác nguy hiểm khi đến muộn, anh đưa tay vuốt vuốt mái tóc rối bời của cô, rồi lại lưu luyến nhéo đôi má hồng phấn của cô, đôi mắt anh cứ luôn nhìn cô không muốn dời đi.
Ngu Từ lấy tấm gương che nắng ở trên xe ra, dặm lại một chút son môi, cả quá trình như vậy, Tuyên Triều Thanh đều ngồi ở bên cạnh nhìn cô.
Xong việc, cô muốn bước xuống xe, khi cô quay đầu lại nhìn thì thấy anh vẫn ngắm nhìn cô, ánh mắt kiên trì lại nghiêm túc.
Bên ngoài miệng có lem một chút son môi, Ngu Từ lấy khăn giấy từ trong túi xách ra và duỗi tay lau sạch sẽ cho anh. Tuyên Triều Thanh ngồi yên không nhúc nhích để cho cô làm cho mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT