Cuối cùng vẫn không cướp lại cậu, Ngu Từ chỉ có thể nhả ra, chỉ cho cậu lấy ba loại, nhân lúc cậu đang cẩn thận lựa đồ ăn vặt, Ngu Từ cân nhắc một lúc lâu mới dè dặt cẩn thận mở miệng nói: “Ngu Chiêm Hành?”
“Ừm” Cậu cúi đầu một lòng một dạ lục tìm mục tiêu, miệng còn lẩm bẩm, cái này ăn không ngon, cái này mình ăn rồi, cái này bình thường thôi, bớt chút thời gian đáp cô một câu: “Sao đó?”
“Chị hỏi em” Để không khiến cậu nghi ngờ, Ngu Từ cân nhắc lời nói: “Lần trước chị ở nhà uống say em còn nhớ không?”
Ngu Chiêm Hành buột miệng nói, “Làm sao không nhớ được? Chị giống như đồ ngốc vậy gọi điện thoại cho từng bạn học một, nếu không phải em trai của chị đây nhanh trí, giật điện thoại của chị đi thì đoán chừng sự tích vẻ vang này của chị đã đồn đi khắp nơi rồi.”
Ngu Từ liếc mắt, kiên nhẫn nói: “Được rồi, không có chuyện của em nữa, lấy đồ rồi cút đi.”
Ngu Chiêm Hành còn muốn giành với cô, bị cô đẩy ra ngoài.
Cô lấy khăn lông trên đầu xuống, sấy khô tóc, tóc đã gần khô rồi nên sấy rất nhanh, cứ sấy cứ sấy rồi suy nghĩ bay đi đâu, loáng thoáng nhớ tối ngày hôm qua hình như thật sự xảy ra một số chuyện khá ghê gớm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT