Hai người vừa đi vừa trò chuyện, Ưng Phí Địch nói: “Nhớ lần gần nhất tôi với cậu gặp mặt là từ khi nào không?”
Ngu Từ không nhớ nổi.
Ưng Phí Địch nhắc nhở cô: “Hồi đó chúng ta vừa lên năm hai, cậu kết thúc kỳ thực tập hè từ Thượng Hải trở về đây, vừa hay tôi cũng đi chơi về, thế là gặp nhau trên chuyến xe lửa đó.”
Nhắc lại mới nhớ, Ngu Từ nhớ ra chính từ hôm đó cô bắt đầu liên lạc lại với Ưng Phí Địch.
Ngày hôm đó ở trên xe lửa, Ưng Phí Địch là người nhìn thấy lên tiếng gọi cô trước, cười cô rằng vẫn y như trước, chẳng nhận ra được ai bao giờ.
Cô cũng cười tự giễu bản thân, ai kêu cô bị mù mặt đâu.
Cụ thể ngày đó bọn họ đã nói những gì, Ngu Từ đã không thể nhớ nổi nữa, thật sự khâm phục trí nhớ của Ưng Phí Địch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play