Ngu Từ thấy vậy thì tò mò hỏi một câu.
Thu Nhi lập tức vui vẻ phổ cập thông tin: “Bởi vì chúng ta cần hợp tác rất nhiều với các công ty giao hàng hỏa tốc, cho nên bọn họ cứ cách dăm bữa nửa tháng lại gửi quà tới đây, ông chủ của công ty vận tải Hâm Nguyên đã theo đuổi chị Vãn hai năm rồi nhưng chị ấy không chấp nhận. Hiện giờ chúng ta cũng ít hợp tác với bên họ rồi, nhất định không thể nhận quà như vậy được nhưng bọn họ vẫn cứ liên tục gửi đồ tới.”
Mấy phút sau, Phùng Vãn Nặc đi giày cao gót bước tới, Thu Nhi bày ra một khuôn mặt đầy bát quái, nói: “Chị Vãn, vận tải Hâm Nguyên lại gửi quà tới nữa kìa.”
Phùng Vãn Nặc mở bình giữ nhiệt đổ sữa đậu nành ra cốc, “Gửi trả đi.”
“Ông chủ Vương này đúng là kiên trì thật đấy.” Hà Phỉ cảm khái.
Phùng Vãn Nặc hoàn toàn không quan tâm, “Người này không đáng tin, lần trước đã từng hợp tác một lần, ấn tượng không tốt.”
Hợp tác với vận tải Hâm Nguyên đã là chuyện mấy năm trước, thời điểm đó Hà Phỉ còn chưa chuyển tới nên tò mò hỏi: “Lần đó xảy ra chuyện gì đó dẫn tới hợp tác không vui vẻ sao?”
Phùng Vãn Nặc vẫn nhàn nhạt như cũ, “Không nói tới hợp tác vui vẻ hay không, trong chuyện hợp tác ấy mà, phải có qua có lại, thứ cần nhất chính sự chân thành và đáng tin, Vương Minh này không phải là người hiền hậu gì.”
Thu Nhi nói: “Nhưng anh ta đối xử với chị tốt á!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play