Anh nhớ tới lúc thành tích của anh rất tốt, ba mẹ anh luôn tranh nhau đi họp phụ huynh, nở nụ cười kiêu ngạo tự hào, sau đó anh bắt đầu sa sút, thành tích không ngừng thụt lùi, ba Hứa lần nào cũng vẫn đi, đối mặt với sự phê bình, chỉ trích của giáo viên vẫn kiên định tin tưởng con mình.
…
Hứa Đình Sinh tỉnh lại trong luồng hơi ấm, đó là ấm áp đến từ ba mình.
Ba Hứa cõng Hứa Đình Sinh trên lưng chạy vội ở dưới mưa.
Hứa Đình Sinh giơ tay lên vỗ vỗ mặt mình, anh sợ rằng đây chỉ là một giấc mơ, thật sự từ khi sống lại tới nay anh vẫn luôn có nỗi sợ này, sợ hãi đây chỉ là một giấc mơ.
Đau quá, đây không phải là mơ.
Ba Hứa bình yên vô sự.
Số phận cuối cùng cũng thay đổi.
“Ba.
” Hứa Đình Sinh nhẹ giọng gọi.
Hốc mắt ba Hứa đỏ lên, như là muốn tức giận nhưng nhìn Hứa Đình Sinh yếu đuối như vậy cuối cùng vẫn là thương tiếc.
“Tỉnh rồi? Sao con lại chạy đến đấy, thật là…” Giọng điệu của ba Hứa nhẹ nhàng trách móc anh.
Hứa Đình Sinh lau nước mắt: “Con đã nói với ba là con gặp ác mộng rồi, sao ba lại không chịu nghe vậy?”
Ba Hứa tức đến không nói nên lời: “Con nói con ấy, chỉ là một giấc mơ…”
“Giấc mơ này cho con biết con có một người ba tốt đến nhường nào, cho con biết con không thể rời xa ba bao nhiêu, để con bắt đầu hiểu chuyện, ba, con nguyện dùng tất cả để đổi lấy năm tháng dài lâu của ba.
”
Năm tháng dài lâu cũng không phải cách diễn đạt nói miệng, câu cuối cùng Hứa Đình Sinh dùng thực ra là lời bài hát “Ba” của Chopstick Brothers.
Bài hát này đến năm 2012 mới được phát hành, nó đã từng khiến cho Hứa Đình Sinh khóc không biết bao nhiêu lần.
“Ước gì con có thể nắm lấy bàn tay ấm áp của ba như trước nhưng ba đã không còn bên cạnh con nữa.
”
“Người ba luôn mạnh mẽ cả đời, cảm ơn tất cả những gì ba đã làm, hai tay chống đỡ gia đình chúng ta, luôn làm hết sức mình, đem điều tốt nhất đến cho con.
”
“Con là niềm tự hào của ba phải không, ba vẫn còn lo lắng cho con sao?”
“Con nguyện đánh đổi tất cả để đổi lấy năm tháng dài lâu của ba.
”
…
Thật ra ba Hứa cũng không quen biểu đạt như vậy, quan niệm của thế hệ bọn họ, còn có bản sắc người nông dân làm cho bọn họ càng quen che giấu cảm xúc xuống tận đáy lòng, dùng sự quan tâm thầm lặng để biểu đạt.
Nhưng lúc này đây ba Hứa nghe theo lòng mình, ông nâng tay lên vỗ vỗ lưng Hứa Đình Sinh: “Ba biết rồi, yên tâm đi.
”
Hứa Đình Sinh cười cười: “Ba, ba thả con xuống đi, bây giờ con có thể tự đi được, ngã một cái bụng cũng không còn đau nữa.
”
Ba Hứa nghiêng đầu cười cười: “Ba còn chưa già, vẫn cõng con được.
”
Hai ba con đi được nửa đường thì gặp mẹ Hứa cầm ô, bị mắng một trận ra trò.
Về đến nhà tắm nước nóng xong, Hứa Đình Sinh cảm giác thân thể tốt hơn nhiều, ngoại trừ tình trạng thân thể suy yếu và mệt mỏi ra.
Sau khi ba mẹ Hứa cẩn thận hỏi thăm, cuối cùng cũng yên lòng.
Hứa Đình Sinh vì một cơn ác mộng mà phản ứng và thay đổi lớn như vậy ba mẹ Hứa cũng thấy rất ngạc nhiên, nhưng tương đối mà nói thì họ càng cảm thấy cảm động hơn, hơn nữa, bọn họ cũng thật sự nhận ra rằng con trai họ dường như đã đột ngột trưởng thành, hiểu chuyện.
Bởi vậy khi Hứa Đình Sinh đưa ra yêu cầu muốn ba Hứa đồng ý không bao giờ lên ngọn núi kia nữa, ba Hứa cũng nghiêm túc đồng ý.
Mẹ Hứa tương đối mê tín nên đương nhiên càng tán thành hơn.
Ngày hôm sau, Hứa Đình Sinh vẫn kiên trì trở về trường học cho dù ba Hứa, mẹ Hứa đều không đồng ý, bởi vì anh biết nếu không trở về trong ngày 17 hôm nay, những ngày kế tiếp ba mẹ sẽ không dám để cho anh trở về nữa.
Ngày 18, người bệnh bị nghi ngờ nhiễm SARS sẽ nhảy lầu bỏ trốn vào lúc rạng sáng, toàn bộ huyện Lệ Bắc đều sẽ lâm vào trong khủng hoảng.
Ba Hứa đưa Hứa Đình Sinh tới trường học bằng xe đạp.
Đã rất lâu, Hứa Đình Sinh không được ba chở đi bằng xe đạp.
Được ngồi phía sau xe đạp của ba là ký ức tuổi thơ của rất nhiều người, anh ngồi rung đùi, rảnh rỗi nhìn chung quanh.
Một tòa cao ốc đang xây dựng xuất hiện trong tầm mắt của anh.
Cao ốc Kim Thành, thật ra gọi nó là cao ốc thì cũng không phù hợp, nhưng nó là tòa kiến trúc cao hơn 10 tầng đầu tiên ở huyện Lệ Bắc, khách sạn cấp sao đầu tiên trong huyện Lệ Bắc sẽ xuất hiện ở nơi này, còn là siêu thị tự chọn cỡ lớn đầu tiên.
Kinh doanh khách sạn liên quan đến rất nhiều thứ, bao gồm mạng lưới quan hệ rộng, liên hệ với các đơn vị, các loại dịch vụ ăn uống, đó là các yếu tố mang lại thu nhập chính cho khách sạn trong giai đoạn này, Hứa Đình Sinh cũng không có đủ các loại tài nguyên này.
Nhưng tòa siêu thị kia thì khác, trong trí nhớ của Hứa Đình Sinh, cho đến năm 2015, đây vẫn là một trong hai cái siêu thị cỡ lớn ở huyện Lệ Bắc, làm ăn rất tốt.