Kiếp trước, bởi tính nghiêm trọng của sự việc, vào đêm xảy ra sự việc phó hiệu trưởng đã triệu tập cuộc họp với các giáo viên của văn phòng chính trị và tôn giáo và thông báo tất cả tình huống mà ông thấy.
Về sau, ông lại chỉ tên nói họ những người trong cuộc.
Tất cả những gì ông thấy, bao gồm cả việc ông nhìn thấy cảnh váy của Tống Ni bị vén lên, về sau đều bị người hiểu chuyện và được "người có tâm" lan truyền.
Sau đó dẫn đến Tống Ni nhảy lầu và bị thương nặng cuối cùng thôi học, từ đó mất tin tức của cô, vì vậy Phó hiệu trưởng cũng bị xử phạt và cách chức.
Sau sự kiện đó, vị kia đã lén khuyên phó hiệu trưởng "loạn thế dùng trọng điển" nhanh chóng có cơ hội lấp vào chỗ trống và được thăng chức làm phó hiệu trưởng.
Vài năm sau, ông ta trở thành hiệu trưởng và phó chủ tịch hội nghị hiệp thương.
Ông ta ở vị trí này tận gần mười năm cho đến khi bị người nhà một nữ sinh bị ông ta làm cho có thai không màng tất cả kiện ông ta ra tòa, khi đó công chúng mới biết được mấy năm nay ông ta đã làm hại nhiều nữ sinh và nữ giáo viên trẻ, và phạm một loạt tội trạng khác nữa.
Trong kiếp này, Hứa Đình Sinh đã cắt đứt bước đầu tiên của ông ta.
"Hy vọng ông ta sẽ không bò lên nữa." Hứa Đình Sinh thầm nghĩ.
* * *
Trên thực tế, khi Tống Ni tuyên bố rằng cô đang yêu đương với nam sinh thì Hứa Đình Sinh mơ hồ nhớ lại những chuyện xảy ra sau đó.
Nhưng ký ức của anh không đủ chính xác.
Kiếp trước Hứa Đình Sinh không trực tiếp tham gia vào vụ việc này, khi sự việc đã xong xuôi thì anh mới dần biết được tình huống cụ thể xảy ra, nhưng lại không biết thời gian chính xác của nó.
Kết quả là lúc anh vẫn luôn suy nghĩ cách giải quyết vấn đề này thì nó đã xảy ra.
Khi phát hiện Tống Ni không có trong lớp học hôm đó, Hứa Đình Sinh đã cảm thấy khả năng đã xảy ra chuyện.
Sau đó, anh tìm thấy cô trong tình trạng người đầy bùn đất, toàn bộ ký ức của anh đã trở nên đầy đủ rõ ràng.
Tối hôm đó, sau khi Tống Ni trở về ký túc xá, Hứa Đình Sinh vội vã đến văn phòng phó hiệu trưởng thể thực hiện biện pháp khắc phục.
Khi Hứa Đình Sinh gõ cửa văn phòng phó hiệu trưởng, vị phó hiệu chưởng kiêm quản giáo này đang nhấc điện thoại chuẩn vị thông báo cho nhân viên có liên quan tổ chức cuộc họp.
Hứa Đình Sinh hy vọng thuyết phục được phó hiệu trưởng coi chuyện này chưa bao giờ xảy ra.
Cuối cùng phó hiệu trưởng đã đồng ý tiếp nhận ý kiến xử lý nhẹ của Hứa Đình Sinh, ý kiến bảo vệ học sinh, nhưng ông ta kiên quyết không đồng ý hoàn toàn bỏ qua chuyện này.
Bởi vậy mà sau đó mới có chuyện ông đã phát biểu trên đài phát thanh.
Điều mà Hứa Đình Sinh có thể tiếp nhận là xử lý như vậy, ngay cả khi có ai đó đoán ra rằng người đêm đó là Tống Ni cùng tra nam, cũng chỉ biết bọn họ đang hẹn hò, mà không biết biết được chuyện gì đã xảy ra trong vườn cây nhỏ.
Bị bắt khi đang hẹn hò là việc rất bình thường.
Hứa Đình Sinh nhớ rõ sau đó Hoàng Á Minh và Đàm Thanh Linh cũng bị bắt một lần, nhưng mọi chuyện xảy ra trước ngày thi đại học vài ngày nên nhà trường đã bỏ qua không truy cứu.
"Mình sẽ không nhắc cậu ta." Hứa Đình Sinh vui sướng khi người gặp họa nghĩ.
Từ ngày 14 tháng 4 đến ngày 16 tháng 6, Hứa Đình Sinh xin nghỉ phép ba ngày.
Thời kỳ đặc biệt này xuống xin nghỉ phép thật ra rất dễ dàng, bạn chỉ cần đến phòng y tế, ôm trán nói bản thân hơi chóng mặt, y tá của trường sẽ lập tức tránh xa hơn mười mét, sau đó bảo bạn tự lấy nhiệt kế để đo nhiệt độ cơ thể.
Đương nhiên, nếu bạn thật sự không phát sốt thì đừng nói là xin nghỉ phép, trước tiên bạn sẽ bị nhốt lại trước.
“Không sốt.” Hứa Đình Sinh nói.
Cô y tá thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Nhưng em cảm thấy như mình sắp phát sốt rồi.” Hứa Đình Sinh nói.
Sau đó y tá sẽ “muốn lấy gì thì ta cứ lấy”, muốn nghỉ phép mấy ngày thì sẽ cấp cho nghỉ mấy ngày, cô ấy không quan tâm bạn có sốt hay không, miễn là không sốt ở trường là được.
Ngày 15 tháng 4, Hứa Đình Sinh đương nhiên sẽ không nhớ sai ngày này.
Nhưng liệu thế giới này có thể xuất hiện chút sai lệch vì hiệu ứng cánh bướm gì hay hay không?
Hứa Đình Sinh không chắc lắm nên anh quyết định đợi thêm vài ngày nữa.
Ngày 14 tháng 4, Hứa Đình Sinh đi theo ba Hứa cả ngày, ba Hứa đi đâu thì anh đi đó, đương nhiên, không cho phép ba đến gần núi, kiếp trước ba Hứa xảy ra chuyện ngoài ý muốn chính là ở trên núi.
Ba Hứa bị đi theo đến nỗi cảm thấy sợ hãi luôn.
Hứa Đình Sinh đành phải nói mình gặp ác mộng, mơ thấy ông bô xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên rất lo lắng.
Đáng tiếc ba Hứa không tin chuyện này.
Ngày 15 tháng 4, Hứa Đình Sinh giả vờ ốm, trong lòng anh run sợ cả ngày trời, thậm chí ngay cả một cái chớp mắt cũng không dám chớp, ba Hứa cũng ở bên cạnh anh ở ngày, nắm tay Hứa Đình Sinh, xoa bóp các huyệt và lòng bàn tay cho anh.