Tuy nhiên, hôm nay sau khi uống xong bát cháo này, khuôn mặt nhỏ nhắn của Thịnh Tư Minh thực ra có chút hồng hào, trông có vẻ có lực hơn rất nhiều, Thịnh Chi Chi ở một bên cũng có đôi mắt sáng ngời, sức sống tràn đầy.

Hai đứa nhỏ tưởng là do cháo hôm nay nấu ngon ăn được nhiều nên mới có sức lực hơn, nhưng Thịnh Khánh Khánh hiểu rất rõ nguyên nhân dẫn đến sự thay đổi như vậy chắc chắn là do nước thần kỳ để nấu cháo!

Nước suối trong không gian thực phi phàm, không chỉ có thể chữa lành vết thương cho cô mà còn có thể dùng để phục hồi sức khỏe cho hai đứa nhỏ.

Thịnh Khánh Khánh vốn lo lắng hai đứa em này khi còn nhỏ đã bị suy nhược về thể chất, lớn lên cũng sẽ không phát triển tốt về thể chất, nhưng bây giờ cô mới yên tâm, chỉ cần còn có nước suối thần kỳ thì những vấn đề này sẽ không thành vấn đề nữa.

.

Nắm gạo nhỏ có thể nấu không được bao nhiêu cháo, nếu là người lớn thì cũng chỉ có thể no bụng tạm thời, nhưng cũng may ba tỷ đệ Thịnh Khánh Khánh vẫn còn là đứa nhỏ, ăn không được nhiều.

Ngày trước, dưới sự áp bức của Lý Thị, ngày nào bọn họ cũng không đủ ăn, món cháo nấm thơm ngon hôm nay có thể coi là bữa ăn hiếm có.

Rửa bát đũa xong, ba tỷ đệ đều cảm thấy hơi mệt nên chen vào cùng nhau trên chiếc giường tre gãy mới ngủ được.

Ngày thứ hai, khi bình minh ló dạng, Thịnh Khánh Khánh đã tỉnh dậy.

Cô quen ngủ trên những chiếc giường niệm mềm mại ở hiện đại, nhưng chiếc giường tre cứng như vậy thật sự không chịu nổi, hơn nữa giường của Thịnh gia còn rất nhỏ, ngay cả Thịnh Chi Chi và Thịnh Tư Minh cũng còn nhỏ, chưa có lớn.

ba người chen chúc nhau, vẫn khiến Thịnh Khánh Khánh ngủ cứng đờ cả đêm.

"Cô phải nhanh chóng kiếm tiền mới được, sau đó thay chiếc giường này càng sớm càng tốt!"

Nhẹ nhàng xoa xoa tay chân tê dại, Thịnh Khánh Khánh thầm tính toán trong lòng.

Một lúc sau, mấy đứa hại hai đứa nhỏ gầy gò cũng tỉnh dậy sau giấc ngủ ngon.

"Tỷ ơi, hôm nay chúng ta làm gì vậy?!"

Thịnh Chi Chi vừa đứng dậy thì rất hưng phấn, Thịnh Tư Minh còn đang dụi mắt bối rối, nóng lòng đến trước mặt Thịnh Khánh Khánh, lớn tiếng nói: “Tỷ có muốn lên núi không? Chúng ta đi hái nấm? Hôm qua Đại tỷ nấu cháo nấm ăn rất ngon, muội muốn ăn cháo nấm nữa ăn ngon quá!”

“Vào thời điểm này trong năm còn có thể hái nấm được không?” Thịnh Khánh Khánh có chút tò mò hỏi.

Tuy rằng cô vừa mới xuyên không đến vào thời điểm này trong năm, nhưng cô vẫn còn có ký ức của cổ thân thể này, nhớ rõ ràng lúc này rõ ràng là mùa đông.

Thịnh Chi Chi nghi ngờ nhìn cô nói: "Tỷ, tỷ quên rồi à? Nấm mùa này là ngon nhất đó!"

Cô thực sự không biết điều này!

Thịnh Khánh Khánh có chút xấu hổ.

Tuy cô là đầu bếp nhưng nguyên liệu cô lấy đều do người khác chuẩn bị sẵn, với công nghệ hiện đại, cô có thể ăn bất kỳ nguyên liệu nào quanh năm nên mùa trồng nguyên liệu có phần lộn xộn.

“Ừ…” Thịnh Khánh Khánh chỉ có thể nghĩ ra một lý do, giải thích: “Hôm qua tỷ bị đau đầu, cần suy nghĩ một lúc.



Lời còn chưa dứt, sắc mặt Thịnh Chi Chi liền thay đổi.

"Đều là lỗi của muội!" Thịnh Chi Chi kích động vỗ đùi, tức giận nói: "Tỷ chắc chắn bị thương, chưa khỏi hẳn,muội sẽ gọi Ngưu Nhị thẩm đến xem tỷ một chút!"

Thịnh Chi Chi nóng nảy, vừa định chạy ra ngoài vừa nói.

“Đừng…” Thịnh Khánh Khánh vừa nói một lời thì đứa nhỏ đã đi mất rồi.

"Tỷ tỷ vẫn chưa khỏe, đợi Ngưu Nhị thẩm đến coi bệnh cho tỷ, đệ sẽ đi làm bữa sáng.

" Thịnh Tư Minh cũng rất ân cần nói.

“Tỷ thực sự không sao, chỉ là tỷ không nhớ được rõ ràng thôi…” Thịnh Khánh Khánh rất bất lực, chỉ có thể giơ bàn tay nhỏ bé của cô lên và đặt sau đầu, nói: “Tư Minh, sờ đi mà xem chỉ còn một chút sưng nhỏ thôi.

?"

Bàn tay gầy gò của đứa nhỏ có chút lạnh do thể chất cơ thể, nhưng vẻ mặt Thịnh Tư Minh lại rất nghiêm túc, một bàn tay nhỏ bé sẽ sờ gáy Thịnh Khánh Khánh một lúc rồi nghiêm túc nói: “Tỷ ơi, đệ không sờ vào đâu, đệ không thấy vết sưng nào hết"

Thịnh Khánh Khánh chợt giật mình, cô uống một bát nước lớn trong không gian, vết thương liền lại nhanh chóng nhưng vẫn để lại một chút sưng nhỏ, hôm qua cô nấu cháo uống có để nhiều nước suối như vậy!

Vậy chắc là vết sưng nhỏ đó đã được nước suối chữa khỏi rồi?

Nghĩ đến đây, Thịnh Khánh Khánh ngơ ngác, lo vết thương lành lạ quá chậm, bây giờ lo vết thương lành lại quá nhanh, Thịnh Chi Chi mời Ngưu Nhị thẩm tới, vết thương chỉ qua một đêm liền khỏi thẳng giải thích thế nào đây?

Nhưng cô không ngờ rằng đây là cô vừa chắc Tào Tháo thì Tào Tháo liền đến.

“Tỷ ơi, tỷ nằm xuống nhanh đi, em mời Ngưu Nhị thẩm tới rồi!” Thịnh Chi Chi chạy nhanh vào, không quên kéo người phụ nữ phía sau vào theo.

Người phụ nữ vừa bước vào, ăn mặc đơn giản, dù ngược ánh sáng nhưng Thịnh Khánh Khánh vẫn có thể nhận ra người này là ai cũng dựa vào trí nhớ của nguyên chủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play