Thời gian trôi đi, dường như sự việc đã chìm vào quá khứ.
Khi Tô Minh và Trần tổng tới nhà ăn tối lần nữa, Tô Minh cảm thấy có chút ngượng ngùng khi giúp Tô Trầm Hương giấu chuyện đó với chú nhỏ của mình.
Nhưng Tô Cường cũng không trách mắng gì, ngược lại còn rất thấu hiểu mà nói: “Tiểu Hương lo lắng cho chú nên nhờ cháu giấu chú. Cháu nghe lời Tiểu Hương cũng đúng thôi.”
Ông khéo léo, hiểu lòng người nói với đứa cháu trai của mình: “Đều là vì tốt cho chú thôi, chú hiểu mà.”
Ông biết mình không thể giúp gì cho Tô Trầm Hương.
Nhưng cũng không thể làm liên lụy con mình được.
Ông cũng hy vọng Tô Minh có thể lắng nghe ý kiến của Tô Trầm Hương nhiều hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT