Trong tiếng hét chói tai, lão Đổng chỉnh lại quần áo trên người mình, xoay người rời đi.
"Anh Đổng, cứ vứt người phụ nữ Từ Lệ này ở đây như vậy sao?"
"Cô ta là con át chủ bài cuối cùng." Lão Đổng nhìn đồng môn đưa quỷ ảnh của Cao thiếu gia đến đây, thấp giọng, lộ ra nụ cười bày mưu nghĩ kế, nhẹ nhàng nói: “Con nhóc Tô Trầm Hương hơi kỳ lạ.”
"Sao lại nói vậy?"
"Rõ ràng hồi đó chúng ta đã nuôi hồn phách của cô ta yếu như thế, lúc cô ta chưa ra đời thì làm suy yếu linh hồn của cô ta, cô ta không thể lớn lên được. Nhưng sao cô ta có thể sống sót suốt mười mấy năm qua chứ?"
Trong ánh mắt đăm chiêu của đồng môn, lão Đổng nhởn nhơ nói: “Tôi nghi ngờ là khi đó chúng ta đã nuôi Từ Lệ quá kỹ, cơ thể của Tô Trầm Hương quá khỏe mạnh. Mặc dù hồn phách của cô ta rất yếu, nhưng mười mấy năm sau, sức khỏe của cô ta vẫn tốt, có lẽ hồn phách đã được nuôi dưỡng kỹ càng. Huống chi, trong thị trấn nhỏ đó còn ẩn giấu một cao nhân... Tôi nghi ngờ, hồn phách hiện giờ của cô ta đã vô cùng vững vàng.”
Khi đó, phát hiện thị trấn nhỏ có thiên sư, lão Đổng đã nghĩ đến chuyện này trong đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play