Ở Bên Đại Lão, Tôi Không Lo Chết Đói

Chương 133


4 tháng

trướctiếp

Nghĩ tới chuyện Bạch Vân Quan lấy việc công trả thù riêng, Trần Đường không khỏi chửi rủa trong lòng.
Ông ta tức giận đến run rẩy cả người, vẻ đáng thương, bối rối trên mặt đều biến mất, đạp ngã cái ghế với nét mặt ầm trầm. Ông ta ngồi lại chiếc giường đơn đơn giản, nghiến răng nghiến lợi, lòng đầy hận thù.
Ông ta hận người Bạch Vân Quan lấy việc công báo tư thù, hận thế trận phía sau ngôi làng kia bại lộ, hận cả ông cụ Trần tới giờ vẫn chưa đưa ông ta ra khỏi đây.
Trong căn phòng nhỏ yên tĩnh không người, ánh đèn sợi đốt chiếu vào trong phòng, khiến cả căn phòng sáng sủa, trong phòng chỉ có một chiếc giường đơn nhỏ và đồ đạc đơn giản, không còn gì để che giấu.
Trần Đường ngồi ở mép giường, nghiến răng, tức giận đến mức cảm thấy cho dù dùng đuốc đốt cháy căn phòng nhỏ đơn điệu và ngột ngạt này cũng không thể giải tỏa được thù hận trong lòng.
Nhưng không có ai để ý đến nên ông ta không có cách nào lớn tiếng kêu oan với biện hộ. Bỗng nhiên, chiếc đèn sợi đốt sáng như mặt trời nhỏ phát ra tiếng điện giật mơ hồ.
Xoẹt xoẹt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp