Nhật Ký Sinh Tồn Của Cá Mặn Hào Môn

Bạn Cùng Bàn.


8 tháng


Chương 5: Bạn cùng bàn. 

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng. Chẳng mấy chốc mà kì nghỉ hè đã kết thúc. 

Dinh thự Dạ gia một mảnh yên tĩnh, La Đường đứng trước cửa phòng ngủ tầng 5 chuẩn bị bắt đầu công việc gian khó muôn phần.

“ Tiểu thư!?” 

Cô ấy nhìn thiếu nữ với bộ đồng phục chỉnh tề trước mắt rồi lại nhìn đồng hồ trên tay. Cô ấy không nhìn lầm, là 6h20. Vậy hẳn người trước mắt là cô ấy nhìn lầm đi!? La Đường dụi mắt vài cái rồi nhìn lại, tiểu thư vẫn đứng trước cửa phòng với bộ dáng đồng phục chỉnh tề!? 

“ Tiểu thư, người làm gì ở đây vào giờ này thế!?” Hít vào vài ngụm khí lạnh, cô ấy không nhịn được hỏi. 

“ Em xuống dưới ăn sáng để chuẩn bị đi học. Hôm nay không phải ngày khai giang hả?” Dạ Cẩn Nghiên khó hiểu nhìn cô ấy.

“ Tiểu thư, hay người đánh tôi một cái đi?” La Đường dùng vẻ mặt không thể tin được mà nhìn Dạ Cẩn Nghiên. 

Ngày thường muốn tiểu thư thức dậy để kịp thời gian đến trường cô ấy đều phải tốn sức lực chín trâu hai hổ. Dù vậy tiểu thư của cô ấy vẫn là lăn lộn trên giường gần nửa tiếng mới miễn cưỡng thức dậy. Hôm nay không chỉ thức dậy sớm lại còn vệ sinh cá nhân xong xuôi hết rồi ư!? Cô ấy thực sự cảm thấy bản thân đây là đang nằm mơ. Là một giấc mộng đẹp nha!? 

“ Nếu chị thấy mệt hay để em gọi bác sĩ tới nhé?” 

Dạ Cẩn Nghiên dùng ánh mắt dò xét nhìn cô ấy một lượt rồi nói mà không biết rằng tâm tình kì lạ của La Đường đều là do việc cô dậy sớm mà ra. 

“ Không, không, tôi rất khỏe tiểu thư. Tôi lập tức để nhà bếp dọn đồ ăn sáng lên.”

---------------

Sau một hồi kinh ngạc khiến người hầu trong dinh thự Dạ gia như không tin vào mắt mình, cuối cùng Dạ Cẩn Nghiên cũng yên vị trên chiếc Mercedes của mình, thẳng tiến về phía Trường trung học số 3. 

Ngày hôm nay cô dậy sớm cũng không phải không có lý do. Trường cấp 2 cô đang theo học là một trường hạng hai trong thành phố, không phải quá tốt nhưng thành tích hàng năm cũng không tồi. Điều đặc biệt nhất ở chính là gì? 

Nam Yên sẽ chuyển tới Trường Trung học số 3 vào ngày khai giảng năm lớp 8. Phải, nữ chính sẽ chuyển tới trường cô!? Hơn nữa còn học chung lớp, ngồi chung bàn với cô!?

Tuy rằng hiện tại “Nam Yên” kia còn chưa xuyên tới nhưng là ai sẽ muốn ngồi cùng bàn với cơ thể mà tương lai sẽ cho toàn bộ gia đình mình đăng xuất chứ!? 

Dạ Cẩn Nghiên hôm nay đi học sớm chính là muốn lôi kéo bạn bè của mình tìm một chỗ thật phong thủy mà ngồi, tránh nữ chính xa thật xa. 

Dạ Thập Ngũ đảm nhận việc lái xe, Dạ Thập Tứ ngồi ở ghế phụ lái, hai người họ thông qua kính chiếu hậu nhìn về người phía sau rồi lại đưa mắt nhìn nhau.

Dạ Thập Tứ lên tiếng:

“ Tiểu thư người có cảm thấy không khỏe chỗ nào không?”

Rất rõ ràng rằng việc Dạ Cẩn Nghiên dậy sớm tham gia lễ khai giảng không chỉ khiến cho La Đường cảm thấy nghi ngờ nhân sinh, mà hai người họ cũng không ngoại lệ. 

Phải biết rằng ngày thường tiểu thư nhà họ đều chê những buổi lễ như vậy quá nhàm chán, bài diễn thuyết của hiệu trưởng mỗi năm đều không chịu đổi mới, văn nghệ thiếu sáng tạo,... Rất nhiều, rất nhiều lý do nhưng đều vì những lý do đó mà không bao giờ tham gia lễ khai giảng cùng bế giảng. 

Ngày hôm nay vậy mà lại dậy sớm để tham gia. Khả nghi, khả nghi, nhất định là có chuyện mờ ám gì đó ở đây!?

Bọn họ đều không biết rằng trong nguyên tác tiểu thư nhà họ chính là vì ngày khai giảng trốn ở nhà mới bị giáo viên sắp xếp cho ngồi cùng nữ chính - bạn học mới chuyển tới, mà không thể nêu ý kiến. 

Dạ Cẩn Nghiên nhìn biểu cảm của họ liền cảm thấy bản thân thật sự quá oan uổng mà:

“ Em rất khỏe, mọi người không cần lo lắng. Em cũng không định bày trò phá phách gì ở trường. Em thề đấy!?”

Không phải chỉ là dậy sớm tham dự lễ khai giảng thôi ư!? Có cần đề phòng cô như vậy không!? Sự tín nhiệm cơ bản nhất giữa người với người đâu rồi!?

--------------

Trường trung học số 3 nằm ở khu dân cư phía Đông thành phố. Dạ Cẩn Nghiên ngủ gà ngủ gật trong xe gần nửa giờ đồng hồ ruốt cuộc đã tới được đích. 

Vật lộn một hồi, lại trải qua một loạt “nghi lễ” cùng bài phát biểu mười năm như một của hiệu trưởng Dạ Cẩn Nghiên ruốt cuộc cũng về tới lớp học của mình.

Lớp học khi này về cơ bản đã đông đủ học sinh. Dạ Cẩn Nghiên nhìn về phía dãy bàn học được đặt sát bên cửa sổ. Vị trí cuối cùng của dãy đó vốn là chỗ ngồi quen thuộc của cô. Nhưng là nghĩ đến nữ chính cô liền có chút bài xích vị trí đó. 

“Chu Câu, học kỳ này cậu ngồi cùng tôi đi.”. 

Dạ Cẩn Nghiên bước tới bàn thứ hai từ dưới lên rồi nói với nam sinh đang ngồi đó.

Chu Câu có chút khó hiểu nhìn cô:

“Nghiên tỷ? Ngày thường không phải chị luôn thích một mình chiếm một bàn cuối cùng à?” 

“ Tôi hiện tại muốn ngồi cùng cậu đó. Cậu có ý kiến gì chắc?” 

Thiếu niên nghe vậy liền vội vàng xua tay:

“ Không, không, em có thể có ý kiến gì chứ.”

Nói rồi liền thức thời mà nhường ra vị trí cạnh cửa sổ cho Dạ Cẩn Nghiên. 

Nói đến quan hệ giữa Dạ Cẩn Nghiên và Chu Câu quả thực có chút vi diệu. Cha của cô cùng ông nội cậu ta là người cùng thế hệ, ông nội cậu ta chỉ lớn hơn cha cô ba tuổi, xưng huynh gọi đệ, quan hệ vô cùng thân thiết.

Nhưng là có điểm khác biệt. Dạ Chí Thần gần 30 tuổi mới lấy vợ còn ông nội Chu Câu 22 tuổi đã có con trai đầu lòng. Hiện tại cháu trai trưởng là cậu ta cũng đã 13. 

Theo vai vế Chu Câu cần gọi Dạ Cẩn Nghiên một tiếng “cô”, nhưng là ai sẽ muốn bị người cùng tuổi gọi như vậy chứ? Như vậy Dạ Cẩn Nghiên chỉ hơn 4 tháng tuổi liền quang minh chính đại bắt người ta gọi cô một tiếng “chị”. 

Từ nhỏ đến lớn ăn rất nhiều thiệt thòi trên tay cô, Chu Câu không phải không muốn vùng lên. Nhưng là cậu ta không dám a! 

Cô Lương - Giáo viên chủ nhiệm của lớp họ rất nhanh tiến vào. Nhìn một lượt quanh lớp học, thấy học sinh của mình đều đã tới đủ cô ấy liền nói:

“ Được rồi, các em nhanh chóng ổn định đi. Học kỳ này lớp 8-1 của chúng ta sẽ có thêm 2 học sinh mới, hy vọng các em có thể hòa thuận cùng các bạn ấy.”

Nói rồi cô ấy lại nhìn về phía thiếu niên và thiếu nữ đang chờ ở cửa lớp:

“ Các em giới thiệu về bản thân với cả lớp nhé.”

Trong nguyên tác có nhắc tới nguyên do Nam Yên chuyển tới Trung học số 3, cô ấy vốn dĩ là một học sinh giỏi của Sơ trung Thiên Tuệ. Mà Thiên Tuệ là trường cấp 2 tư thục do Dạ gia mở ra, là nơi tụ hội của hầu hết con cái thế gia. Tuy vậy chất lượng dạy học hoàn toàn sánh ngang với các trường công lập hàng đầu trong nước. 

Tuy rằng Nam gia cùng Dạ gia trước nay quan hệ không tốt nhưng là giáo dục không được phép có sự phân biệt đối xử. Vậy nên sẽ không có chuyện Dạ gia không có phép con cái Nam gia học tại trường của mình, bằng không chính là đem bảng hiệu của nhà mình đập bỏ. Bên phía Nam gia lại không cần thiết nhắc tới, bọn họ là thế gia hàng đầu càng không thể để hậu duệ nhà mình bị đứng ngoài vòng của mấy đứa trẻ cùng tuổi. Dạ gia tuy rằng những năm này đã mở rộng sang rất nhiều lĩnh vực khác nhưng gốc rễ của bọn họ vẫn là ở giáo dục. Con em thế gia rất nhiều thế hệ đều là học ở trường của Dạ gia. Nam gia dù không muốn cũng không có biện pháp khác. 

Ngay sau khi sự kiện Nam Lạc đẩy Dạ Cẩn Nghiên xuống bể bơi khiến cô suýt chết đuối xảy ra, phía trường học lập tức đuổi học cô ta với lý do “Phẩm chất đạo đức không đủ.” Vốn dĩ chỉ là đuổi học người gây chuyện, nhà bọn họ cũng không có lý do đuổi những người khác. Nhưng là Nam Lạc lại nhìn người em gái cùng cha khác mẹ của mình không vừa mắt nha!? Mẹ ruột cô ta vì để con gái mình vui lên một chút liền động tay động chân để Nam Yên thôi học tại Thiên Tuệ rồi chuyển tới một trường hạng hai, kém xa so với ngôi trường mà con bà ta chuyển tới.

Dạ Cẩn Nghiên lúc này liền có chút tò mò, thời điểm Nam Yên bị chuyển trường, khi đó cốt truyện còn chưa bắt đầu vậy nên cũng không có miêu tả chi tiết. Hiện tại là 2 bạn học cùng chuyển tới, người còn lại có thể là ai đây?

--------------

Lời tác giả:

Cố Hoãn: Mọi người đoán được người chuyển tới cùng Nam Yên là ai không?

P/s: Mấy hôm nay tôi bị u mê đại tỷ “An Thúy” với hành trình đánh phó bản của chị ấy nên ra chương chậm. Thật xin lỗi -))


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play