Nhóm dịch: Thất Liên HoaĐi đường hai ngày, lúc trước cô mới chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi trên chiếc xe Jeep kia.

Cô suy nghĩ vẫn nên ngủ ngon một giấc trước đã, ngày mai rồi hãy nghênh đón một cuộc sống mới.Mặc dù trong túi cô chỉ có sáu mươi lăm đồng ba hào, tạm thời vẫn phải tiết kiệm một chút mới được.

Cô ra đi vội vàng, giấu mọi người trong nhà nên không thể mang hành lý gì nhiều được.

Ngày mai đi mua đồ dùng hàng ngày các thứ chắc chắn phải tiêu rất nhiều tiền.Nhớ tới túi tiền thì Nhan Hoan lập tức ảo não, lúc trước sao mình lại hồ đồ như vậy chứ.

Cô tốt nghiệp cấp ba một năm rưỡi rồi, sau khi tốt nghiệp thì vào một công ty dược liệu làm cộng tác viên.

Lúc đầu lương mỗi tháng là hai mươi mốt đồng, sau khi chuyển lên chính thức thì là ba mươi hai đồng.

Từ sau khi đi làm thì mẹ cô yêu cầu đóng tiền nhà mỗi tháng, lúc tiền lương hai mươi mốt đồng thì trả mười lăm đồng, tiền lương ba mươi hai thì trả hai mươi hai, như vậy thì mỗi tháng cô chỉ còn mấy đồng tiền.

Mặc dù là ăn cơm ở nhà, áo quần trên người mang cũng rất bình thường thì thỉnh thoảng ra ngoài ăn cơm với đồng nghiệp cũng cần đến tiền… Cứ như vậy đi làm một năm rưỡi thì cô chỉ tiết kiệm được bốn mươi lăm đồng.Nhan Hoan cũng nghi ngờ trước kia sao cô có thể tích trữ được đến bốn mươi lăm đồng…Cho nên sau khi cô dần có ý thức, chỉnh lý lại mọi chuyện thì cô phát hiện mình sắp bị đóng gói gả đi cho một người đàn ông hai đời vợ.

Sau khi để người đàn ông đó xuống nông thôn lấy một suất cho anh hai về lại thành phố, giúp chị gái vào đoàn văn công thì cô mưu tính mấy ngày trời rồi tìm người báo danh về nông thôn, chờ tiền lương tháng này vừa phát thì lập tức lãnh lương và xin thư giới thiệu, một mình về nông thôn.

Cho nên lúc này trong túi cô mới có sáu mươi lăm đồng ba hào, là toàn bộ tài sản của cô.Nhan Hoan nói như vậy thì nhân viên công tác do dự một lúc rồi cũng đồng ý.Trời đông giá rét như vậy, mặc dù ký túc xá có giường sưởi, nhưng cô gái này đến cái chăn để lót cũng không có.

Như vậy thì đêm nay cũng không dễ chịu gì, chi bằng cứ ở nhà khách một đêm trước, tốt xấu gì thì cũng nghỉ ngơi một đêm.

Đợi ngày mai tinh thần sảng khoái rồi đến điểm thanh niên trí thức sắp xếp.

Cô một mình đi từ thành phố Thanh Châu đến đây cũng không dễ dàng gì.Nhà khách cách đó không xa.

Nhan Hoan hỏi rõ đường đi xong thì tự mình đi đến nhà khách.

Mặc dù đơn sơ, nhưng khi nằm trên chiếc giường ấm áp của nhà khách thì cô vẫn thở phào một hơi thoải mái.

Cứ nằm như vậy một lúc cô mới đứng dậy đi rửa mặt.Cô nghĩ đến không biết từ ngày mai về sau sẽ là như thế nào.

Cô rất muốn có một nhà vệ sinh riêng, không cần biết là nhỏ hẹp lạnh lẽo như thế nào, cầm thau lấy nước nóng, cẩn thận lau người một lượt.Trong nhà vệ sinh có một tấm gương nhỏ, lau xong cô nhìn qua tấm gương, lại vô tình nhìn thấy một ấn ký đóa hoa rõ ràng ở dưới xương quai xanh vừa xuất hiện tháng trước, từng cánh từng cánh hoa xuất hiện rõ ràng, màu hồng diễm lệ, như thể dùng son phấn thượng hạng vẽ lên.Ấn ký này xuất hiện vào một tháng trước.Một tháng trước cô vẫn là đứa con gái ngoan ngoãn nghe lời nhất nhà họ Thẩm.Ba mẹ cô là tái hôn với nhau.

Trước đây ba cô đã có hai đứa con một trai một gái, lúc tái hôn thì đứa con gái nhỏ mới mấy tháng, gào khóc đòi ăn.

Vì để tìm người chăm sóc hai đứa con trai và một đứa con gái nên ông ta tìm một người phụ nữ có đứa con gái cùng tuổi, đang để tang chồng.

Hai người ở với nhau cùng sống qua ngày.Sau này hai người có cô, nhưng cuộc sống trong nhà khó khăn, con cái lại nhiều, ai cũng lo lắng con riêng của mình chịu ấm ức nên đều thiên vị..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play