Bạch Nguyệt Quang

Chương 3


8 tháng


5
Ngay khi tôi bước ra đến cổng bệnh viện, tôi thấy Lạc Luật cầm trong tay một hộp gì đó đang đi về phía tôi.

"Tôi nghe nói cô đã trở về làm việc? Vì cô chấp nhận sửa đổi nên chuyện lần này hãy quên nó đi." Hắn ta kiêu ngạo nhìn chằm chằm vào tôi giống như thể hắn ta đang đứng trên đỉnh cao.

Lạc Luật sẽ không biết bây giờ hình tượng của hắn ta ở trong lòng tôi nực cười đến mức nào.

Tôi cũng không giải thích bởi hắn ta chỉ là một người đàn ông ngu ngốc.

Đương nhiên, kiếp trước tôi còn đáng thương hơn.

"Thi Vi! Không phải ba tôi nói cô có chuyện muốn tìm tôi sao?” Nhưng Vẻ mặt hắn ta không vui, sầm mặt xuống kéo tay tôi lại.

Tôi xua tay, lạnh lùng nói: "Lạc Luật, xem ra vận may của anh thật sự rất tệ, tôi không tìm anh nữa, anh nên chuẩn bị xin lỗi cho tốt đi!"

Với tình hình của Lạc thị hiện tại thì cho dù có mời Đại La thần tiên cũng không cứu được!

Ngay khi lên xe, tôi đã gọi cho nhân viên nữ tên Trần Hồng.

"Giám đốc Thi, tôi không nghĩ mọi chuyện sẽ trở nên như vậy, chủ tịch Lạc cho tôi 100.000 tệ trên một 1 ml máu, tôi nghĩ không sao nên…"

Trần Hồng vừa khóc vừa giải thích tình hình.

Tôi hỏi cô ấy có biết mẹ chồng đã đưa người đến công ty để gây rắc rối không, cô ấy sợ sệt nói bây giờ cơ thể cô ấy rất yếu nên không thể kiểm soát được mẹ chồng.

Sau đó cô ấy vội vàng cúp điện thoại.

Ánh mắt tôi trầm xuống, xem ra là không có, gia đình này đang vu oan cho Lạc thị.

Sau khi đến công ty, tôi lập tức mời mẹ chồng Trần Hồng đến văn phòng thương lượng.

Ngay khi một người phụ nữ sắc sảo này đi vào đã trợn mắt mở miệng đòi 10 triệu, không thể thiếu một xu.

"Đã được sáu tháng rồi, là một bé trai, đó là cháu đích tôn của tôi, tư bản mấy người làm vậy là không coi trọng cuộc sống của những người nghèo như chúng tôi!"

Chồng của Trần Hồng đang quay video bên cạnh, trông có vẻ kiêu ngạo.

"Đưa tiền nhanh lên, nếu không tôi sẽ đăng video này lên mạng!" Để mọi người biết ‘anh trai điên cuồng’ mà bọn họ luôn tìm chính là chủ tịch của mấy người!"

Nhưng làm sao công ty còn tiền, nhà Trần Hồng đây là đang gài bẫy nhà họ Lạc, Lạc phu nhân suýt chút nữa quỳ xuống.

Cuối cùng, Lạc Đổng không còn lựa chọn nào khác nên ngay trong đêm đã tìm người bán máy bay riêng, lúc đó được mua với giá 200 triệu nhưng bây giờ chỉ bán được 40 triệu.

10 triệu đã đưa cho gia đình Trần Hồng, chỉ còn lại 30 triệu.

Lạc Luật bị Lạc Đổng gọi về công ty mắng mắng một trận, điểm khác biệt là lần này trong mắt hắn không còn vẻ kiềm chế và oán hận nữa.

Suy nghĩ một chút liền khiến người khác cười muốn rụng răng!

Thật là hồi hộp khi ngày hôm đó dùng một chiếc máy bay riêng để chạy đua với cái chếc và chỉ trong vài ngày một mạng người đã chếc trên máy bay.[Ý chỉ đứa bé trong bụng bà hiến máu á]

Đôi mắt Lạc Luật đỏ ngầu, hắn ta không thể quan tâm đến phong độ của mình nữa: "Cô rất vui vẻ khi nhìn thấy tôi bị mắng chửi có phải không?"

Tôi lắc đầu: "Chỉ là máy bay, mạng người còn lớn hơn cả trời."

Lạc Luật ngày càng chật vật: "Thi Vi, cô…"

Tôi nhíu mày.

"Tôi nghĩ…" Hắn ta nhìn tôi với ánh mắt phức tạp, nhưng miệng hắn ta dường như bị khóa cho nên không thể thốt ra một lời.

Cuối cùng cũng cảm thấy hoảng sợ?

Không, vẫn còn sớm.

Khóe miệng tôi xuất hiện sự chế giễu, tôi quay người rời đi.

Lúc này, tâm trạng tôi rất tệ, không phải vì Lạc Luật mà là vì cái thai chết lưu sáu tháng trong bụng Trần Hồng.

Tôi ngồi trên bậc thềm trước công ty thương tiếc cho đứa trẻ thì có ai đó vỗ vai tôi.

Là Triệu Giai chính là người phụ nữ mang thai ở hành lang công ty ngày hôm đó, người nói rằng mình mang dòng máu gấu trúc.

"Giám đốc Thi, gần đây cô vất vả rồi, mẹ chồng của Trần Hồng rất khó dây."

"Tôi đang nghĩ, nếu lúc đó tôi ngăn chủ tịch lại, Trần Hồng cô ấy..." Trong lòng tôi thực sự buồn bã.

Tôi từng nói rằng không can thiệp vào nhân quả của người khác nữa, nhưng tội lỗi này nên được tính cho ai?

"Làm sao có thể trách cô chuyện này được, nếu cô ngăn cản, cô Nam không phải chếc sao?"

Triệu Giai nói: "Than ôi, thật ra tất cả đều là tiền, trước khi lấy máu cô ấy có gọi về nhà trước, nghe nói được cho nhiều tiền như vậy, mẹ chồng cô ấy còn khuyến khích cô ấy cho thêm nhiều máu.”

"Cô nhìn thấy tôi không ham số tiền này không phải vẫn sống tốt sao? Đừng nghĩ nhiều nữa."

Sau khi chào hỏi Triệu Giai liền rời đi, cả đêm tôi không ngủ được, sau khi uống rượu xong tôi liền ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau, tôi nghe một đồng nghiệp nói về chuyện này, nói rằng Trần Hồng thật sự rất đáng thương, bị nhà chồng lợi dụng để đòi 10 triệu xong lập tức đệ đơn ly hôn.

Cô ấy vừa bị sảy thai và hiện tại đã được gửi về nhà bố mẹ đẻ.

Tôi đứng im chỗ trong một thời gian dài không nhúc nhích.

6
Trên vòng tròn bạn bè và tài khoản xã hội của Nam Sơ vẫn chưa xóa những tấm ảnh kia khiến tình hình ngày càng nghiêm trọng.

Lạc Luật thề rằng Nam Sơ sẽ hợp tác với bên quan hệ công chúng của công ty để dập tin đồn này, bây giờ điều này giống như một trò đùa.

Cả công ty đều cười nhạo hắn ta và tình yêu chân thành của hắn ta dành cho Nam Sơ, nhưng Nam Sơ lại chỉ quan tâm đến sự nổi tiếng của chính mình mà không quan tâm đến sống chếc của Lạc thị.

Trên Internet, cuộc kêu gọi điều tra nghiêm ngặt về lai lịch của "anh trai điên cuồng" ngày càng lớn hơn.

Cuối cùng Lạc thị cũng phải đưa ra quyết định.

Các cổ đông yêu cầu tôi nhanh chóng chuẩn bị cho buổi họp báo để liều sống liều chếc.

Đương nhiên là tôi nghe theo.

Nhưng không ai ngờ rằng Lạc phu nhân, người không thể chịu đựng được việc cúi đầu và thừa nhận sai lầm của mình đã chấp nhận một cuộc phỏng vấn trực tiếp với một phương tiện truyền thông lớn vào ngày đầu tiên của cuộc họp báo.

Đem nồi quăng lên người tôi.

Bà ta khóc lóc nói rằng chiến dịch giải cứu này là do tôi lên kế hoạch, và Lạc Luật chỉ là một nạn nhân vô tội.

"Thi Vi được tôi tài trợ đi học đại học và vẫn luôn thích con trai tôi, một người có xuất thân nghèo khó như cô ta, mơ ước muốn được gả vào một gia đình giàu có như chúng tôi."

Người dẫn chương trình kỳ quái hỏi bà ta: "Trong trường hợp đó, để Nam Sơ chếc ở vùng đất hoang đó không phải là xong sao, tại sao còn muốn cứu cứu cô ấy?"

Lạc phu nhân chế nhạo: "Mấy người đến công ty hỏi xem năng lực quan hệ công chúng của Thi Vi mạnh đến mức nào, vậy nên mấy người nghĩ cô ta không thể nghĩ ra hậu quả này sao?"

Bà ta nói năng hùng hồn: "Cô ta đã cố tình làm điều đó! Biết rằng con trai tôi yêu Nam Sơ, liền giật dây động viên thằng bé và xúi giục thằng bé ra ngoài cứu người. Cô ta muốn hủy hoại con trai tôi!”

"Sai lầm của con trai tôi là quá tin tưởng Thi Vi và quá yêu Nam Sơ!"

Người dẫn chương trình nhìn bà ta không nói nên lời, mỉm cười lúng túng trước màn hình.

Bình luận điên cuồng xuất hiện trên màn hình:

“Xin hỏi anh trai điên cuồng có phải là người lớn không?”

“Không phải có rất nhiều bác sĩ đã phân tích tờ chẩn đoán đó sao? Nếu không có khả năng kiếm tiền của anh trai điên cuồng, Nam Sơ sẽ không được cứu sống! May mắn thay, Thi Vi đã thuyết phục được anh trai điên cuồng cứu người.”

“Đúng vậy, nếu không thì tôi không thể tưởng tượng được gương mặt của hai mẹ con nhà này sẽ như thế nào.”

“Chết tiệt, làm việc ở Lạc thị quá đáng sợ, chỉ muốn kiếm được một ít tiền lương nhưng bọn tư bản lại muốn lấy đi mạng sống của mọi người.”

Lạc phu nhân không biết rằng mình càng nói càng đen, bà ta vẫn đang cố gắng hết sức để vu khống tôi và minh oan cho Lạc Luật.

"Loại người không có đạo đức nghề nghiệp này chính là một con sâu trong doanh nghiệp! Bây giờ cô ta đã bị chúng tôi sa thải, chúng tôi hy vọng rằng các doanh nghiệp sẽ thận trọng đối với người này!"

Lúc này phần bình luận lại khớp nhau một cách ngạc nhiên, tất cả đều nói: “Mạng sống là của người lao động, mãnh liệt tẩy chay Lạc thị.”

Lúc này, một bình luận dài dễ thấy đột nhiên xuất hiện trong hàng loạt bình luận, lời nói rất hưng phấn: “Lạc Luật ép cả công ty đi xét nghiệm máu! Đối với những người có máu Rh âm tính sẽ được nói chuyện riêng, ngụ ý rằng nếu họ không hiến máu thì sẽ bị sa thải! Chẳng lẽ giám đốc Thi còn phải giật dây! Buồn cười!”

Một người trong nội bộ tập đoàn Lạc thi xuất hiện, cư dân mạng kêu gào cô ấy nói thêm.

Lạc phu nhân hoàn toàn trở thành phông nền.

Mí mắt tôi nhảy lên, mơ hồ đoán được người này có thể là Trần Hồng.

“Tôi chính là người phụ nữ mang thai xui xẻo phải hiến máu, đứa trẻ đã mất và tôi cũng đã ly hôn.”

“Ban đầu, con tôi sẽ không chếc, nhưng tôi không được tốt số như bạn gái anh ta, không có bác sĩ tốt khám cho tôi, và cũng không có ai hiến máu cho tôi.”

Trần Hồng càng nói càng hưng phấn: “Lạc Luật hoàn toàn không đối xử với nhân viên chúng tôi như con người, người cõng nồi là chúng tôi, người bị lấy máu cũng là chúng tôi!”

“Điều đáng ghét nhất là bạn gái của anh ta lại sử dụng chúng tôi như một trò thể hiện và cường điệu cho tình yêu của họ khiến tôi ghê tởm!”

Chương trình tẩy trắng được lên kế hoạch cẩn thận của Lạc phu nhân kém xa những câu nói dưới phần bình luận của Trần Hồng, buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, danh tiếng của Lạc thị cũng rơi xuống đáy.

Tôi đứng một mình trên ban công một lúc lâu.

Tôi không ngờ rằng Trần Hồng sẽ giúp tôi nói, mặc dù cô ấy làm như vậy với cảm xúc và mục đích riêng của mình.

Cảm ơn cô. Tôi không dám gọi mà chỉ gửi tin nhắn cảm ơn cho cô ấy.

Trần Hồng không trả lời.

Mà Lạc Luật đã bị mấy tay săn ảnh rình rập ở quanh đó chụp ảnh cảnh hắn ta đưa Nam Sơ rời khỏi bệnh viện.

Trước sự truy hỏi của phóng viên, hắn ta vẫn luôn kiêu ngạo, nhìn vào ống kính nói: "Nam Sơ là bạn gái của tôi, tôi có vốn và khả năng cứu cô ấy! Tại sao không cứu?”

"Người phụ nữ đó sảy thai thì có liên quan gì đến tôi, không phải tôi đã đưa tiền cho cô ấy rồi sao! Mẹ kiếp!"

Ngay sau khi video này được đăng lên, nó giống như đâm vào tổ của một con ong bắp cày.

Kế hoạch đưa công ty ra niêm yết đã hoàn toàn bị phá vỡ.

Việc làm của hai mẹ con họ khiến các nhân viên cảm thấy thất vọng, số lượng người rời đi mỗi ngày càng lớn.

Bộ phận nhân sự có la hét khản cổ cũng không thể thu hút được một người đến phỏng vấn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play