Nếu không phải sức chiến đấu của Nữ Chân cực cường, hơn nữa cũng là ky binh, chỉ sợ chiến tổn sẽ còn cao hơn.

“Đại soái! Phía trước là ba vị chiến thần Nữ Chân thống lĩnh đại quân hai trăm ngàn binh, bọn họ đang muốn dùng ưu thế binh lực, để ngăn chặn một trăm ngàn đại quân này của chúng ta.

Chúng ta có cần chờ hai cánh đại quân trái phải áp sát vào rồi mới triển khai công kích với bọn họ không?”

Khi ky binh Thảo Nguyên đang trên đường hành quân, một tướng lãnh của ky binh Thảo Nguyên đang cưỡi trên chiến mã nhìn về phía Tha Liệt ở bên cạnh, trong mắt lộ ra vẻ dò hỏi.

Thám báo phía trước truyền tin tức về, ba vị chiến thần của Nữ Chân đã tập hợp binh lực còn lại đến một chỗ, hình thành thế ngăn chặn với bọn họ ở phía trước.

Chỉ có điều, ở trên mảnh đất này, người Nữ Chân không có lợi thế gì cho ngăn chặn cả, gần như tất cả đều là vùng đất băng phẳng.

Cho dù hai trăm ngàn đại quân hình thành quân trận ngăn cản ở phía trước cũng có thể tưởng tượng được, muốn ngăn ky binh Thảo Nguyên lại cũng là một chuyện rất khó khăn.

Tha Liệt bên cạnh dáng người cường tráng, khuôn mặt tục tăng, chòm râu trên mặt ước chừng một tấc.

Gã nhìn vùng đất băng phẳng trước mắt, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường nói:

“Một trăm ngàn binh lực của ta, tất cả đều là ky binh, mà hai trăm ngàn đại quân của người Nữ Chân, nhiều nhất cũng không đến một trăm ngàn ky binh.

Dư lại một trăm ngàn bộ tốt, ngươi cảm thấy tại nơi bình nguyên thế này, dưới gót sắt của chúng ta, chúng có thể ngăn cản chúng ta được bao lâu?”

Vài tên tướng lãnh bên cạnh nghe vậy cũng hơi gật đầu, trong mắt tràn ngập ánh sáng khát máu.

“Vẫn là Đại soái sáng suốt, lần này nhất định có thể đoạt được Nữ Chân, kế tiếp chính là tộc Khiết Đan đã phục quốc. dạo gần đây, cùng với vùng biên giới Đông Bắc của Cao Triều. Đến lúc đó, chúng ta nên bắt đầu từ bên nào trước đây? Vẫn là chia quân ra...”

Lúc này, một tướng lãnh trong đám lên tiếng dò hỏi.

Tuy vẫn còn chưa tiêu diệt Nữ Chân nhưng gã ta đã nghĩ đến ý đồ chiến lược sau đó rồi.

Bọn họ cũng coi như là quân viễn chỉnh, lúc trước, mỗi một lần viễn chinh đều là liên tục đánh hạ mấy quốc gia, lấy chiến tranh nuôi chiến tranh.

Đối với bọn họ mà nói, chỉ cần là nơi thiết ky của bọn họ đi qua đều bị bọn họ chiếm lĩnh đất đai hết.

Bất kể là Nữ Chân hay là bán đảo, hoặc là tộc Khiết Đan của Gia Luật Vân Yến.

Cuối cùng, chính là Hoa Hạ... Nơi giàu có nhất mà bọn họ hướng tới.

“Chia quân thì không cần, chúng ta không có thời gian lãng phí để đánh lâu dài đâu, muốn tiêu diệt thì toàn lực diệt là được.

Sau khi diệt Nữ Chân, vậy bắt đầu từ tộc Khiết Đan mới phục quốc đi.”

“Chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất tiêu diệt bọn họ, lại chuẩn bị đi tiêu diệt Lý Thành Khuê trên bán đảo.

Chờ tiêu trừ hai thế lực này, chúng ta có thể an tâm tiêu diệt Hoa Hạ quốc”

Tha Liệt nhàn nhạt lên tiếng, gã ta há mồm câm miệng đều là diệt quốc, cứ như mấy quốc gia trong miệng gã này, ở trước mặt gã chỉ là kiến hôi, gã muốn diệt là có thể diệt được vậy.

Thật ra gã hiểu được đạo lý tăm ăn lên, nếu gã không để ý tới hai thế lực Khiết Đan và bán đảo này, mà đi thẳng đến Hoa Hạ.

Lỡ như hai thế lực này đâm sau lưng gã một đao, vậy thì chuyện sẽ phiền toái rồi.

Gã nghĩ mọi chuyện rất đơn giản, tiêu diệt hai hai thế lực đi, sau đó sẽ có thể an gối vô ưu tới diệt Hoa Hạ.

“Vẫn là Đại soái nghĩ chu đáo, vậy chúng ta còn chờ gì nữa...”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play