Sau khi lao điên cuồng, người áo đen này xuất hiện ở phủ Trấn Quốc Công, hẳn nhảy vào bên trong phủ.

Ở trong phòng sách của Trấn Quốc Công, Trịnh An thấy được người áo đen, nghe hắn ta kể lại, Trịnh An đắc ý gật đầu.

"Tốt lắm, gọi người đi nhìn chằm chăm tỷ đệ hai người họ, một khi hai người học ám sát thành công thì bắt cả hai người lên ngay.

Nếu như hai người họ phản kháng, giết ngay tại chỗ... Đầu của các nàng, để ta dùng một chút đi!"

Người áo đen nghe vậy, vội vàng gật đầu rời đi.

Tỷ đệ Gia Luật còn đang bí mật mưu đồ phải làm sao để ám sát Giang Siêu, hai người cũng không biết mình đã bị người khác chú ý tới, làm chim sẻ núp đăng sau rồi.

Ở bên phía Giang Siêu, sau một đêm, Giang Siêu ra khỏi giường đi tập một bộ quyền.

Tổng Tiểu Nhã đã đến hầu hạ hắn từ sớm.

Hắn vừa ăn sáng xong thì Mộ Dung Minh Ý đã đến.

Đi sau lưng hắn ta là Mộ Dung Chỉ Tuyên.

Người ta đây là sợ Giang Siêu không đi Quốc Tử Giám nên tự mình đến dẫn đi.

Giang Siêu ngược lại cũng không để ý, quay ra sắp xếp người đi theo, lại bố trí người ở lại giữ nhà, sau đó, hắn mang theo Tống Tiểu Nhã đi đến Quốc Tử Giám cùng Mộ Dung Minh Ý.

Cùng lúc ấy, những người có chức có quyền biết chuyện ở kinh đô cũng đều đến Quốc Tử Giám để xem chuyện vui.

Trong phút chốc, Quốc Tử Giám vô cùng náo nhiệt, gần như toàn bộ người có học và người có tài ở kinh đô đều chạy đến Quốc Tử Giám.

May mà Quốc Tử Giám có quảng trường rất rộng, có thể chứa được mấy vạn người.

Này là vẫn chưa tính đến những địa phương khác cũng có thể chứa thêm người, nếu cả Quốc Tử Giám đầy người, ít nhất cũng phải hai mươi vạn người.

Ở trước quảng trường của Quốc Tử Giám có một khu đất trống, ngoại trừ một đấu trường mà đã có người chế tạo suốt cả đêm ra còn có một cái sàn chính.

Lúc này trong sân tập trung đầy người, mà chỗ đấu trường và sàn chính lại không thấy ai hết, chỉ có một vài người hầu đang bận rộn ở đó.

Khi gần đến giờ Thìn, trên sàn chính xuất hiện mười mấy bóng người.

Nhìn thấy những bóng người này xuất hiện, những người đến xem chuyện vui đều lộ ra một sự hưng phấn và kích động.

Những người này đều là tế tửu của Quốc Tử Giám, thậm chí đến cả Đại Tế Tửu Tô Văn cũng ở đó, mà người được gọi là Đại Tế Tửu, cũng giống như hiệu trưởng trường đại học bây giờ.

Còn những tế tửu bên trái bên phải kia, chính là thầy chủ nhiệm, hoặc là chủ nhiệm môn gì đó.

Những người này khi nói trong số những người có học, có thể nói địa vị đều không thấp.

Dù sao, phần lớn những người có học ở kinh đô đều từ Quốc Tử Giám đi ra.

Có thể một lúc nhìn thấy nhiều nhân vật quan trọng của Quốc Tử Giám như vậy, bọn họ không xúc động mới là lạ.

Chờ sau khi những tế tửu này đi ra, tiếp bước theo sau chính là Tám Đại Tài Tử.

Ngoại trừ Mộ Dung Minh Ý đi mời Giang Siêu ra, bảy Đại Tài Tử còn lại đều đi ra rồi.

Ngay khi những tài tử này bước ra, đám người bất ngờ reo hò, tâm trạng của mọi người càng kích động và phấn khích hơn.

Cũng có người hô to tên của một tài tử nào đó.

Rất rõ ràng, những người này đều là những người hâm mộ điên cuồng của những tài tử đó.

Trong những người hâm mộ điên cuồng ấy, có rất nhiều cô gái. Mà nhan sắc của mỗi người đều không kém.

Bảy Đại Tài Tử ngồi xuống chỗ ngồi đặc biệt được tạo ra vì cuộc tranh tài của bọn họ, chỉ là, thấy sau tám ghế còn một ghế nữa, một đám người đều thấy rất kì lạ.

Mọi người không biết cái ghế cuối cùng được làm cho ai, bởi vì trừ Tám Đại Tài Tử ra, kinh đô còn ai có thể giỏi hơn Tám Đại Tài Tử được nữa?

Trong lúc mọi người đang đoán già đoán non, mọi người thấy Tô Yên Nhiên đang bước ra.

Dù nàng đeo một tấm khăn che mặt nhưng vẫn không thể giấu được nhan sắc mỹ lệ của nàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play