CÔNG CHÚA MẠNH MẼ Ở DÂN QUỐC

Lâm Tri Ngải: Tôi ngang ngược vì tôi có người chống lưng để mà ngang ngược


5 tháng

trướctiếp

Bạch Cương kiểm tra xong sổ sách, thấy thời gian vẫn còn sớm bèn đi đến thương hội.
Ông ta bước vào phòng làm việc của hội trưởng lại không nhìn thấy Vương Hạo, mà chỉ nhìn thấy Vương Cảnh Văn đang ngồi trên ghế của Vương Hạo.
Bạch Cương cứ vờ như không thấy vậy, ông ta cười nhạt với Vương Cảnh Văn: "Sao Cảnh Văn lại ở đây? Ba của con đâu?"
Vương Cảnh Văn gấp gáp đứng lên khỏi ghế, gương mặt lộ ra sự gượng gạo: "Ba của con đến tiệm kiểm tra sổ sách rồi, chú Bạch tìm ông ấy có chuyện gì không?"
Bạch Cương lắc đầu và tiếp tục cười nói: "Không có chuyện gì đâu, nói với con cũng thế thôi. Thiếu phu nhân của nhà họ Tống xây dựng một xưởng may ở ngoại ô, đến chỗ của chú để xem nguyên vật liệu."
"Xưởng may? Vậy chú đã bán nguyên vật liệu cho bọn họ rồi sao?" Vương Cảnh Văn cau chặt mày.
Bạch Cương phì cười: "Con bé đó chỉ là một đứa con gái, làm sao thích hợp với kinh doanh làm ăn. Chú bán cho nó ba đồng bạc một cuộn vải, nó cũng chỉ có thể đồng ý."
Vương Cảnh Văn đi theo Vương Hạo nhiều năm như vậy rồi, tất nhiên cũng biết được giá cả của vải vóc. Nghe thấy Bạch Cương nói rằng ba đồng bạc thì Cảnh Văn cũng biết rằng Bạch Cương đang hét giá trắng trợn với Lâm Tri Ngải.
Mục đích Bạch Cương tìm ba của cậu ta rất đơn giản, cả cái Thành Đô này có thể cung cấp đầy đủ nguyên vật liệu để may mặc ngoài nhà họ Bạch ra thì chính là nhà họ Vương cậu ta.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp