CÔNG CHÚA MẠNH MẼ Ở DÂN QUỐC

Lâm Tri Ngải: Thật sự tôi không phải là cô ngốc


8 tháng

trướctiếp

Tống Chu Thành vừa mới tắm rửa xong chợt nhìn thấy Triệu Dực Thạch tay ôm một vò rượu đứng ở trong sân.
Còn Lâm Tri Ngải đang đứng ở phía xa, sắp đi đến chỗ hành lang thì lại bất mãn bĩu môi nói với Tống Chu Thành: "Cậu ấy đến tìm anh đó."
Không cần Lâm Tri Ngải nói, Tống Chu Thành cũng hiểu rằng Lâm Tri Ngải đang không thích vết bẩn trên người Triệu Dực Thạch. Anh chỉ đành đi đến trước mặt Triệu Dực Thạch và hỏi dò cậu ấy: "Cậu có cần tắm trước không?"
Triệu Dực Thạch cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ khẽ gật đầu: “Được, em cũng nên tắm rồi. Đợi em tắm xong chúng ta uống rượu nha."
Sau khi từ quân doanh về, cậu ấy vốn dĩ định quay về nhà. Nhưng nghĩ đến Vương Cảnh Phi đang ở nhà, bỗng chốc lại không còn ý định đi về nữa. Bởi vì bây giờ cậu ấy hoàn toàn không biết phải đối diện với Vương Cảnh Phi thế nào.
Sự sợ hãi và lo lắng của Vương Cảnh Phi không phải là cậu ấy không nhận ra, cũng không phải không hiểu. Cậu ấy chỉ không thể chấp nhận Vương Cảnh Phi lại đưa ra quyết định một cách qua loa như vậy, thậm chí còn chẳng nói với cậu ấy một câu nào.
Triệu Dực Thạch tắm xong rất nhanh, sau khi cậu ấy bước ra thì bèn gào lên với Tống Chu Thành: "A Thành, qua đây uống rượu với em."
Tống Chu Thành biết tâm trạng của Triệu Dực Thạch không tốt nên anh cũng không từ chối. Chu Thành bước đến trước mặt Triệu Dực Thạch, còn lấy thêm hai ly rượu.
Nhìn thấy Tống Chu Thành đổ rượu vào trong ly, Triệu Dực Thạch bèn đưa tay ra: "Như thế này thì không vui, chúng ta uống bằng vò luôn đi anh!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp