CÔNG CHÚA MẠNH MẼ Ở DÂN QUỐC

Vương Cảnh Phi: Anh, Lâm Tri Ngải và Tống Chu Thành cũng tốt lắm mà, chúng ta có thể đừng chia rẽ họ được không!


8 tháng

trướctiếp

Ba của bé Điềm vừa cao vừa cường tráng, vậy nên mới bị mọi người gọi đến giúp đỡ ở nơi sạt lở.
Khi anh ấy nhận được tin bé Điềm mất tích thì sắp điên lên, hớt hải gọi theo người dân trong thôn đi tìm tung tích của bé Điềm.
Từ đầu bên đây của núi, cho đến tận đầu bên kia, hét đến khàn cả giọng cũng chẳng tìm được bé Điềm.
Nhìn thấy con sông uốn lượn chảy xiết, ba của bé Điềm cũng muốn nhảy xuống đó tìm xem sao, may thay người trong thôn ngăn anh ấy lại.
"Ba bé Điềm à, bé Điềm nhà anh nói không chừng đi đâu đó chơi một lúc rồi, nhỡ đâu tìm được bé Điềm nhà anh rồi, anh thì lại ở đây nhảy sông, há chẳng phải tốn công vô ích sao."
Ba của bé Điềm cao một mét bảy, nghĩ đến bé Điềm của anh ấy nâng niu trong tay còn sợ cô bé ngã, ngậm trong miệng còn sợ tan đi, anh không kìm được mà đau lòng.
"Bé Điềm nhà tôi trước giờ rất vâng lời, ai gặp mà không khen một câu đáng yêu, sao có thể chạy lung tung được!"
Một người dân trong thôn lớn tuổi hơn một chút thở dài với ba của bé Điềm: "Ba của bé Điềm à, cậu đừng có nôn nóng, nói không chừng con bé nhà cậu đã ở nhà đợi cậu rồi đấy!"
Ông lão nói xong thì mọi người cũng lần lượt nói theo: "Đúng đó, vợ của anh không phải vẫn đang tìm đó sao? Lâu như vậy rồi cũng không nghe thấy vợ anh nói gì nữa, không chừng đã tìm được bé Điềm rồi đó."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp