CÔNG CHÚA MẠNH MẼ Ở DÂN QUỐC

Tống Chu Thành: Nếu như không biết khen người khác, em có thể không khen!


8 tháng

trướctiếp

"A Thành, ngày mai chúng ta về quê chơi đi!"
Tống Chu Thành vừa chạy vác nặng xong, về đến Như Ý Uyển thì nhìn thấy Triệu Dực Thạch đang đi ở phía trước Phúc Bá, anh khẽ chau mày: "Đang yên đang lành, sao cậu lại muốn về quê chơi?"
Triệu Dực Thạch mỉm cười: "Trái cây ở dưới đó đã chín hết rồi, em muốn về hái chút trái cây."
Tống Chu Thành vội trợn mắt nhìn Triệu Dực Thạch: "Cậu nghĩ tôi có tin cậu không?"
Triệu Dực Thạch sờ đầu mình, cười gượng: "Đúng là không có gì giấu được anh, không phải mùa thu đến rồi sao, rất thích hợp vào rừng săn bắn đó anh!"
Đã lâu lắm rồi anh không dụng đến súng, anh cũng ngứa tay.
Tống Chu Thành bèn đưa mắt nhìn sang Lâm Tri Ngải ở bên cạnh, hỏi cô: "Triệu Dực Thạch muốn về quê chơi, em có muốn đi không?"
Lâm Tri Ngải nhướng mày: "Lúc trước anh bảo dẫn tôi về quê hóng gió, anh vẫn chưa dẫn tôi đi nữa đó!"
Đôi mắt Triệu Dực Thạch bỗng chốc sáng lên, nhanh chóng kéo tay của Tống Chu Thành, bật cười hí hửng: "Hay là chúng ta chạy xe của ba anh đi đi, chắc chắn trông rất oai!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp