Khâu Mộng Trường lái xe đưa Lương Đồng tới một thị trấn thôn quê cổ kính ở thành phố bên cạnh thư giãn một ngày. Đường đi không xa, mai Khâu Mộng Trường còn phải đi làm nên họ ăn tối xong bèn quay lại Bắc Thành luôn trong ngày.
Hồi đầu Khâu Mộng Trường định đưa Lương Đồng tới nhà anh qua đêm nhưng nhớ ra trong nhà có mèo nên lại bỏ qua suy nghĩ này. Dù sao căn nhà anh đang ở cũng nhỏ, Lão Bạch còn ngày càng xem Lương Đồng là người nhà, khéo tâm trạng tốt tốt nó lại tìm cậu ấy cọ cọ mất.
Sau này chuyển sang nhà mới sẽ tốt hơn, ít nhất không gian lớn thì phạm vi hoạt động của Lão Bạch cũng lớn hơn, không cần thu lu một góc mắt to trừng mắt nhỏ với bọn anh.
Khâu Mộng Trường định đưa Lương Đồng về nhà. Lương Đồng không vui. Anh bảo về nhà cũng được nhưng Khâu Mộng Trường phải ở lại nhà anh.
“Mai anh còn phải đi làm đấy.” Khâu Mộng Trường bảo.
“Vậy thì về nhà anh. Em đã đến bao nhiêu lần rồi, trừ hôm sinh nhật anh ra thì đã lần nào bị dị ứng nữa?”
“Đấy là nó sợ em, không dám đến gần em. Em không nhận ra ranh con mập ú này càng ngày càng không sợ em à? Cũng không trốn em nữa. Em mà quen thuộc với nó là sẽ biết nó dính người đến đâu ngay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play