Buổi tối ở bệnh viện chỉ có phòng cấp cứu có người trực ban. Nhà thuốc bệnh viện không mở cửa. Không mua được thuốc nên Khâu Mộng Trường buộc phải ra hiệu thuốc lớn ngay cạnh bệnh viện mua lọ xịt giảm sưng tan vết bầm.
Thuốc xịt lên vai có cảm giác lành lạnh. Lương Đồng ngẩng đầu nhìn Khâu Mộng Trường chăm chú. Ánh mắt Khâu Mộng Trường nhìn xuống, kiểm tra vai anh, trên mặt chẳng có cảm xúc gì.
Lúc Khâu Mộng Trường không đổi sắc mặt là dáng vẻ lạnh lùng đẹp trai nhất, khác rất nhiều so với khi anh cười rộ lên. Khi anh cười, đuôi mắt sẽ cong xuống tạo nên một cảm giác rất ngọt ngào.
Không thể không nói, khuôn mặt này, quả thực siêu khớp với gu thẩm mỹ của Lương Đồng.
Khâu Mộng Trường phát hiện Lương Đồng đang nhìn mình. Ánh mắt như muốn đốt cháy da mặt anh tới nơi. Anh biết ngay Lương Đồng là người chuộng ngoại hình. Anh nhìn xuống, cười cười, chợt bảo: “Có chuyện này muốn hỏi chủ tịch Lương.”
Lương Đồng nhủ thầm, lại bắt đầu rồi đấy.
Thuốc trên vai đã khô. Khâu Mộng Trường kéo áo anh lên, trêu chọc: “Chủ tịch Lương lấy giá trị nhan sắc làm tiêu chuẩn tuyển nhân viên à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play