Gương mặt phúng phính của Dư Văn Gia lập tức xị ra, không thể trách nhóc xấu tính, chủ yếu là tại cái áo này do Dư Văn Gia tặng Khâu Mộng Trường. Đó là một cái áo phông trắng, hình bên trên do chính tay nhóc nguệch ngoạc vẽ ra.
Khâu Mộng Trường trở lại đúng lúc, trên tay là túi mua hàng, gọi: “Cô.”
Lưu Dục quay đầu lại: “Ơi.”
Khâu Mộng Trường tới gần, nhận ra Lương Đồng và Dư Văn Gia đang mắt to trừng mắt nhỏ. Không khí phảng phất chút bất ổn gì đó không rõ. Anh còn đang khó hiểu, Dư Văn Gia đã quay sang xị mặt hỏi: “Anh Khâu, sao anh cho người khác mặc áo em tặng anh? Đó là em DIY* riêng cho anh mà.”
*DIY: Do it yourself, tự tay làm
Khâu Mộng Trường nhìn áo phông trên người Lương Đồng. Lúc ấy, anh chỉ tiện tay lấy ra, không để ý là áo nào.
Khâu Mộng Trường xoa đầu nhóc, dỗ dành: “Lúc lấy không để ý, lát bảo anh ấy cởi ra nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT