Lần trước sau khi hệ thống nhắc nhở thời gian làm nhiệm vụ tiếp theo cách đó một tuần liền off, gọi thế nào cũng không ra. Tô Văn cảm thấy mình có chút bị hố, giống như đem con bỏ giữa chợ vậy.   
Cuối tuần này theo như dự tính, hai người sẽ đến thăm mẹ của Tống Tiêu. Cũng một khoảng thời gian khá dài được mẹ Tống Tiêu chăm sóc, cũng có thể nói, mẹ của Tống Tiêu cũng giống như người mẹ thứ hai của y vậy.  
Lúc sắp bước vào liền nhìn thấy một người đàn ông trung niên có gương mặt khá tuấn tú nhưng ánh mắt trông vô cùng gian xảo. Người đó không ai khác chính là cha của Tống Tiêu - Tống Hải. Hai người ăn ý tránh mặt, đồng thời trong lòng thắc mắc không biết tại sao ông ta lại còn ở đây. Có điều cả hai người lúc này đã lớn đều không còn sợ hãi ông ta nữa. Vậy mà người đàn ông này lại còn đi qua mặt hai người họ nói lời kinh tởm đến vậy.   
“Đều là cẩu tạp chủng như nhau, thứ bẩn thỉu rốt cuộc vẫn sinh ra những thứ bẩn thỉu.”  
Triệu Hiểu Văn không nhịn được liền tức giận.   
“Ông thử nói lại lần nữa xem.”  
Tống Tiêu đưa tay ngăn cản nhưng ánh mắt nhìn bóng lưng người đàn ông gọi là cha đó đều là sự thù hận không ngớt.   

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play