Hoàng Long cao to lực lưỡng, mặt mày xanh mét, bước ra từ trong thang máy, lớn tiếng ngăn cản động tác của các nhân viên bảo vệ.

“Ông Long!” Giám đốc Mã đổi sắc mặt, đứng từ xa kính cẩn gọi.

“Trời ạ! Người này chính là ông Long trong truyền thuyết, quả nhiên khí thế bất phàm”.

Ngô Châu ngạc nhiên Hoàng Long, sau đấy lập tức cười khẩy: “Ngay cả ông Long cũng đích thân xuất hiện, lần này thằng rác rưởi Giang Vũ đó chết chắc rồi”.

“Xem ra ban nãy Giang Vũ bấm gọi vào số ông Long thật”.

Vẻ phấn khích loé lên trong mắt Triệu Thiên Mang: “Có điều thắng rác rưởi đó không hề biết điểm đáng sợ của ông Long, lại dám nói chuyện với ông ấy bằng giọng điệu đó, đúng là tự đâm đầu vào chỗ chết!”

“Vẻ mặt của ông Long khó coi như vậy, chắc chản là do bị Giang Vũ chọc tức rồi”.

“Rác rưởi chính là rác rưởi, gây ra hoạ lớn mà còn không tự biết. Ông Long tức giận, máu chảy thành sông, tôi đoán Giang Vũ nhất định sẽ bị băm thành tám mảnh!”

Nhìn thấy Hoàng Long phẫn nộ đi qua, tất cả người nhà họ Triệu đều hả hê đứng chờ xem Giang Vũ bị giải quyết như thế nào?

“Hừi Cho dù không có cú điện thoại đó, ông Long cũng sẽ không bỏ qua cho thằng rác rưởi ấy đâu”.

Lưu Thư Nhất ôm Triệu Trung Tuyết cười lạnh lẽo. Anh ta bỏ ra một triệu để thuê Hoàng Long đối phó Giang Vũ, co dù Giang Vũ không mắc lỗi, anh cũng nhất định sẽ chết.

“Cuối cùng cũng không cần nhìn thăng ăn hại này nhảy nhót trước mặt nữa rồi”.

Triệu Trung Tuyết bỡn cợt nhìn Giang Vũ: “Anh ta tưởng mình bám váy cô họ Kỷ kia được là có thể láo toét trước mặt chúng ta, thật nực cười”.

Trước ánh mắt chờ mong và phấn khích của Lưu Thư Nhất và đám người nhà họ Triệu, Hoàng Long đi nhanh tới trước mặt mọi người.

Giám đốc Mã chủ động đi tới trước mặt ông Long, ton hót mách lẻo: “Anh Long, thắng nhóc này ăn nói bất kính với anh, em đang chuẩn bị gọi người dạy cho cậu ta...”

“Dạy cái thằng cha mày!”

Không đợi giám đốc Mã nói hết câu, Hoàng Long đã tát cho ông ta một bạt tai.

“Anh Long, anh...” Giám đốc Mã mờ mịt bụm mặt, không biết tại sao Hoàng Long lại nổi giận với mình, chẳng lẽ là do bị thãng nhóc kia liên luy?

“Cậu Giang, cấp dưới của tôi không biết điều nên có thất lễ với cậu, mong cậu thứ lỗi cho”.

Hoàng Long bước tới trước mặt Giang Vũ, cúi người xin lỗi.

“Shhl”

Nhìn thấy cảnh này, ngoại trừ Giang Vũ đang thờ ơ, những người khác đều khiếp sợ hít vào một hơi.

Ông trùm Thiên Địa Minh tiếng tăm lẫy lừng mà lại cúi người xin lỗi Giang Vũ, có chuyện gì thế này?

“Xong đời, đá trúng tấm sắt rồi!” Mặt mày giám đốc Mã lập tức trảng bệch, người có thể được Hoàng Long đối đãi như vậy, đây chắc chắn là nhân vật máu mặt ông ta không thể dây vào.

“Này! Ông, ông phải là ông Long thật không đấy?”

Ngô Châu hoàn hồn lại từ trong cơn khiếp sợ, nghi ngờ nhìn chăm chăm vào Hoàng Long: “Đường đường là ông trùm của Thiên Địa Minh, tại sao phải cúi người xin lỗi một thằng ăn hại như Giang Vũ?”

“Con đàn bà thấp hèn này! Bà đang nói chuyện với tôi đấy à”

Hoàng Long quay phắt người lại, lạnh lùng nhìn về phía Ngô Châu.

Ông ta là trùm sỏ tay dính máu không biết bao nhiêu người, ánh mắt lạnh tanh kia doạ cho Ngô Châu run lẩy bẩy, không nói ra lời.

“Bà im miệng đi!”

Triệu Thiên Mang vội vàng kéo Ngô Châu, nói xin lỗi: “Vợ tôi tóc dài kiến thức ngắn, xin anh Long đừng trách nhé ạ”.

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

Là gia chủ nhà họ Triệu, ông ta biết Hoàng Long, cũng biết đây là một kẻ tàn nhãn giết người không chớp mắt, nhà họ Triệu hoàn toàn không thể đắc tội.

“Ông xã, có chuyện gì vậy?”

Triệu Trung Tuyết mờ mịt hỏi Lưu Thư Nhất: “Anh bỏ tiền ra mời ông Long đối phó Giang Vũ, sao ông ta lại khách sáo với Giang Vũ thế?”

“Anh cũng không biết có chuyện gì nữa”.

Lưu Thư Nhất nhíu mày, bước tới một bước: “Ông Long! Thắng nhóc này là đối tượng mà tôi cần ông dạy cho một bài học, ông...”

“Cậu Lưu, xin lỗi nhé!”

Hoàng Long khoát tay ngắt lời Lưu Thư Nhất: “Tôi từ chối nhận đơn hàng này của cậu, lát nữa tôi sẽ trả lại đủ tiên đặt cọc”.

“Tại sao vậy?”

Lưu Thư Nhất khó hiểu trợn to mắt.

Từ trước đến nay những người này luôn nhận tiên làm việc cơ mà, Hoàng Long làm thế sẽ ảnh hưởng đến uy tín của ông ta.

“Mày vẫn chưa hiểu à?”

Giang Vũ ung dung lên tiếng: “Người mà chúng mày gọi là ông Long, ông ta là người của tao!”

Lưu Thư Nhất và người nhà họ Triệu đã nhìn ra Hoàng Long có thái độ không bình thường với Giang Vũ, chẳng qua không muốn tin mà thôi.

“Hoàng Long! Người phụ nữ kia là vợ cũ của tôi, cậu Lưu lại tăng tju với cô ta ba năm, giờ đã tu thành chính quả”.

Giang Vũ chỉ vào Triệu Trung Tuyết và Lưu Thư Nhất, giải thích: “Bây giờ họ nói là muốn đuổi tôi ra khỏi Túy Tiên Lâu, không cho tôi ăn cơm ở đây, ông thấy sao?”

“Khốn kiếp! Cậu Giang là khách quý của tôi, ai dám vô lễ với cậu có nghĩa là không chịu nể mặt Hoàng Long tôi đây!"

Hoàng Long nhìn về phía đám người Lưu Thư Nhất với vẻ. mặt vô cảm, lạnh lùng bảo: “Túy Tiên Lâu không chào đón các cậu, mời các cậu đi ngay cho”.

Nghe vậy, sắc mặt của Lưu Thư Nhất và đám người kia đều vô cùng khó coi.

Trước đó họ muốn đuổi Giang Vũ đi, ai ngờ người bị đuổi bây giờ lại là mình, quá mất mặt, không còn mặt mũi đâu nữa.

“Vì sao chứ?”

Triệu Trung Tuyết không kiềm chế được, thét to: “Ông xã tôi chính là hội viên cao cấp của Túy Tiên Lâu, kể cả ông Long cũng không thể vô duyên vô cớ đuổi chúng tôi đi được!”

“Giờ cậu ta không còn là hội viên của chúng tôi nữa”.

Hoàng Long phất tay, ngang ngược nói: “Giám đốc Mã, trả phí hội viên lại cho cậu Lưu đi, từ nay về sau Túy Tiên Lâu không tiếp đãi cậu Lưu và những người này nữa”.

“Vâng, em sẽ đi làm ngay”.

Giám đốc Mã gật đầu lia lịa, lập tức sai người trả lại hội phí, đồng thời kéo những người trước mắt này vào sổ đen.

Chuyện đã tới nước này, người nhà họ Triệu đã hoàn toàn câm nín.

Họ không dám la lối lớn tiếng trước mặt Hoàng Long, ai nấy bí xị cũng đều nhìn về phía Lưu Thư Nhất.

Hiện tại cũng chỉ có cậu cả nhà họ Lưu có thể thay đổi cục diện thôi.

“Nhà họ Lưu sắp trở thành đối tác quan trọng của nhà họ Kỷ, mà tôi cũng sẽ trở thành thanh niên tài tuấn được nhà họ Kỷ tập trung nâng đỡ”.

Bị vả mặt như thế, Lưu Thư Nhất cũng nổi cáu: “Ông Long vì một thằng vô dụng đắc tội nhà họ Lưu, ông có từng nghĩ sẽ có hậu quả như thế nào chưa?”

“Đúng đó! Hôm nay các người bắt nạt chúng tôi kiểu đó chẳng khác nào kết thù với nhà họ Lưu, chúng tôi sẽ không để yên đâu!”

Nghe Lưu Thư Nhất nói như vậy, Triệu Trung Tuyết lập tức cảm thấy can đảm hơn.

Đám người nhà họ Triệu cũng xốc lại tinh thần, ai cũng ngẩng cao đầu ưỡn ngực nhìn Hoàng Long.

Nhà họ Lưu là một gia tộc lớn ở Giang Châu, thực lực bản thân họ không yếu, hơn nữa còn thuộc dạng gia tộc kinh doanh hợp pháp, đủ để đối đầu với thế lực ngầm như Thiên Địa Minh.

Với lại, nhà họ Lưu sắp trở thành đối tác của nhà họ Kỷ, quả thật không có lý do gì sợ Thiên Địa Minh cả.

“Ha ha ha! Túy Tiên Lâu là nhà hàng của tôi, tất cả đều do tôi quyết định”.

Đối mặt với lời đe doạ của Lưu Thư Nhất và Triệu Trung Tuyết, Hoàng Long cười phá lên: “Chưa kể nhà họ Lưu chỉ là đối tác của nhà họ Kỷ, dù hôm nay người nhà họ Kỷ có ở đây, tôi cũng sẽ không nể mặt như vậy thôi”.

“Ông Long mạnh miệng quá đấy!”

Không ngờ Hoàng Long lại không chịu nể mặt mình, Lưu 'Thư Nhất nham hiểm nói: “Nhưng ông đừng quên, Giang Châu không chỉ có một thế lực ngầm là Thiên Địa Minh thôi đâu.

Trước đây ông Hổ của Tụ Nghĩa Đường từng nợ nhà họ. Lưu tôi một ân tình, tôi chỉ không muốn dùng tới ân tình này nên mới chỉ tiền thuê ông làm việc thôi.

Nếu hôm nay ông không thể làm tôi hài lòng, tương đương với việc đang ép tôi sử dụng ân tình của ông Hổ.

Đến lúc đó nhà họ Lưu hợp tác với Tụ Nghĩa Đường, nếu muốn tiêu diệt Thiên Địa Minh của ông cũng chẳng phải chuyện khó”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play