Trên Trời Đoàng Một Cái, Người Qua Đường A Xuất Hiện Rực Rỡ Trên Sân Khấu

Chương 5: Bài học 2


4 tháng


Đại tiểu thư ăn trưa ở phòng bếp riêng còn Lý Hân thì đi nhà ăn lấy đồ ăn. Khi đi qua sân bóng rổ, cô thấy có rất nhiều người vây quanh đây.

Tưởng có tai nạn, cô lập tức chen vào thì chỉ thấy có hai đội đang chơi bóng rổ.

Nguyên chủ bị cận nên cô không nhìn rõ bên trong là ai.

Lúc này, nam sinh cao lớn ở đội màu đỏ đập bóng một phát, đột nhiên, toàn bộ khán giả thét lên chói tai. Màng nhĩ của Lý Hân gần như bị chị gái bên cạnh xé nát.

“A a a a a, anh Đường thật đẹp trai!”

“A a a a a, tớ chết mất, tớ bị vẻ đẹp trai của anh Đường giết chết!”

“A a a a a a a, cú đánh ba điểm của anh Đường đỉnh quá!”

Tiếng hét càng lúc càng lớn, Lý Hân bịt tai lại, cố gắng trốn thoát khỏi nơi này.

Vừa mới chui ra được, cô nhìn thấy một quả bóng rổ bay ra khỏi sân theo đường parabol, kèm theo nhiều tiếng cảm thán khác nhau và đập vào vai người qua đường.

Người qua đường buộc tóc đuôi ngựa, đeo kính gọng đen, vẻ mặt không vui nhìn xung quanh như đang tìm kiếm kẻ đã ném bóng vào mình.

Khi đám đông giải tán, Đường Ngạo Thần, người mặc áo đỏ, chậm rãi bước ra ngoài, khi thấy người đó không sao, cậu ta lập tức thả lỏng, nhưng khi nhìn rõ cô gái, cậu ta cười khinh thường: “Lại là cô, nữ khủng long.”

Khi thấy rõ kẻ đập bóng vào mình là tên điên kia, Lãnh Sương Nhi mặc kệ cảnh tượng xung quanh, giẫm lên quả bóng: “Nghe cho rõ này, bố mẹ cậu có thấy xấu hổ khi sinh ra cậu không thế?”

Đường Ngạo Thần cau mày, vẻ mặt không vui đi về phía cô gái. Người bên cạnh thấy thế lập tức kéo cậu ta lại nhưng cậu ta đẩy ra rồi đi đến chỗ người qua đường kia.

Cậu ta nhìn từ trên xuống với giọng điệu khinh thường: “Vậy tôi cũng nên cảm thấy may mắn vì bố mẹ tôi không sinh ra một con khủng long cái thô lỗ như cô.”

"Trời ơi! Sao cậu ta dám chọc tức anh Đường chứ!

“Chẳng lẽ đây là một âm mưu? Đây chính là cô gái đã tông xe vào anh Đường sáng nay.”

“Cô ta thật mưu mô!”

Đám đông bàn tán rất nhiều, chỉ trỏ vào Lãnh Sương Nhi nhưng cô ấy vẫn bình tĩnh, nghiến răng nghiến lợi, “Tôi không lịch sự? Cậu đập bóng vào tôi trước. Sáng sớm mà để bóng bay lung tung, rơi trúng vào tôi. Là do cậu có kỹ thuật kém mà cậu còn chưa xin lỗi tôi. Ai mới là người không lịch sự.”

Đường Ngạo Thần quay đầu lại, dáng vẻ lười biếng nhìn cô ấy nhưng giọng điệu vẫn rất ngạo mạn: “Chính cô tới hứng bóng của tôi, rất nhiều người đã nhìn thấy.”

“Đúng, đúng, bọn tôi đều nhìn thấy!” Mọi người đều đồng ý.

Lý Hân chỉ thấy tam quan của bản thân vỡ nát. Cuối cùng tại sao nữ chính lại ở bên một tên nam chính đáng sợ như vậy cơ chứ?

Chẳng lẽ, là vì yêu cô ấy nên mới bắt nạt cô ấy hay sao.

Trong trường hợp này, nữ chính nên tát vài phát vào mặt nam chính để tình yêu của cả hai thắm thiết hơn.

“Được rồi, đi thôi.”

Từ xa bên trong sân vận động vang lên một thanh âm lười biếng, Đường Ngạo Thần liếc nhìn Lãnh Sương Nhi rồi quay đi trước ánh mắt cuồng nhiệt của mọi người

Lý Hân đi theo mọi người trở lại lớp học, nhưng bên tai vẫn vang lên đủ loại lời lẽ vu khống nữ chính. Cô chỉ cảm thấy nội tâm nữ chính thực sự rất mạnh mẽ, ở độ tuổi học sinh cấp ba này, thế mà cô ấy vẫn có thể chịu đựng được. Vẫn không chịu khuất phục trước những kẻ bắt nạt trong trường, chẳng trách cô ấy lại là nữ chính.

“Đúng là rất mưu mô, cô không phải muốn trở nên độc nhất vô nhị, muốn thu hút sự chú ý của anh Đường hay sao?” Một đàn em của Mạnh Kiều Kiều khinh thường nhìn về phía góc lớp.

“Mấy đứa nhà nghèo như vậy cũng chỉ muốn bước vào nhà giàu thôi, nhìn thấy chúng thật khó chịu.” Bàn tay cầm bút của Lãnh Sương Nhi siết chặt lại, thậm chí cô ấy vẫn không bỏ học mà còn học nghiêm túc hơn, chỉ để ý để việc của mình.

Ngược lại, suốt cả buổi chiều Mạnh Kiều Kiều không vui vì thấy nam chính để ý và trêu đùa Lãnh Sương Nhi khiến cô nàng hoàn toàn tức giận.

Dưới mũi cô nàng, không con muỗi cái nào được phép xuất hiện xung quanh Đường Ngạo Thần.

Trong giờ học thể dục, Lý Hân bị bà cô kia kéo đến hành lang vắng vẻ, bà cô lạnh lùng nhìn về phía sân chơi, “Luôn có vô số đứa con gái muốn dụ dỗ anh Đường, tớ nhất định phải cho bọn họ biết anh Đường là ai!”

“Ừm.”

Lý Hân thở dài trong lòng, nam chính xấu xa như vậy, ngoài trừ đẹp trai chẳng còn gì để lãng phí sức lực để giành lấy.

Huống chi, nữ chính muốn có tiền và ưa nhìn, người theo đuổi cô ấy có thể xếp hàng một vòng quanh Trái Đất, vậy tại sao phải treo mình trên cái cổ vẹo của nam chính.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play