Trên Trời Đoàng Một Cái, Người Qua Đường A Xuất Hiện Rực Rỡ Trên Sân Khấu

Chương 1: Xuyên sách 1


4 tháng


"Sáng nay mày chết ở đâu? Tao còn chưa có gì ăn, mày muốn tao chết đói sao?”

Tiếng đập bàn vang lên từ phòng khách xen lẫn giọng nói nhẹ nhàng: “Tiểu Tâm lớn rồi, mẹ mua cho vài hộp sữa mang đến trường nhé!”

“Nó lớn thế này chết đói kiểu gì được. Ngày nào mày cũng lấy tiền của tao mua cái này cái nọ, mày nghĩ tao ngu chắc?”

Tiếng đập bàn lại vang lên, đúng lúc này, cánh cửa vốn đóng lại đột nhiên mở ra.

Một cô gái mặc đồng phục học sinh rộng rãi với cái cặp trên lưng bước ra, lặng lẽ lấy sữa và bánh mì trên bàn nhét vào cặp. Đôi mắt cúi xuống khiến người ta khó có thể nhìn thấy cảm xúc của cô.

Cao Kiến Huy xoa xoa mái tóc dầu mỡ của mình rồi nhìn lên nhìn xuống cô gái đứng trước mặt, đôi mắt lóe lên tia sáng không thể giải thích được. Tại sao trước đây lại không phát hiện con hàng này ngon như vậy chứ?

Bỏ qua nỗi đau nhói trên mặt vì bị tát, Trương Huệ mỉm cười như thường lệ và bước lên phía trước lấy nước cho vào ấm đun nước của con gái, đồng thời khuyên nhủ: “Mặc dù học hành rất quan trọng nhưng con cũng nên chú ý kết hợp giữa việc học và nghỉ ngơi, khi con hoàn thành kỳ thi tháng này, mẹ sẽ mua cho con một cái điện thoại di động.”

Không ngờ, lần này Cao Kiến Huy không mắng nữa, mà dựa vào ghế sofa nhìn cô gái một lượt từ trên xuống dưới, không biết đang nghĩ gì.

Cảm nhận được ánh mắt ghê tởm này, Lý Hân nhanh chóng kéo cặp sách lên và mỉm cười nói với mẹ: “Nhiều người trong trường con cũng không có điện thoại di động, hơn nữa giờ là năm cuối cấp rồi nên học tập rất quan trọng, điện thoại di động sẽ chỉ làm con phân tâm.”

Thấy con gái hiểu chuyện như vậy, Trương Huệ nối lên một chút chua xót trong lòng, đè nén cảm giác chua xót lại trong mắt, bà vội vàng mỉm cười rối chỉnh lại đồng phục cho con gái rồi dặn dò cô chú ý nghỉ ngơi, nhớ ăn uống đúng giờ.

Đi tới cửa, Lý Hân đột nhiên dừng lại, xoay người ôm lấy mẹ, nói bằng giọng mà chỉ hai người có thể nghe thấy: “Con nhất định sẽ học hành chăm chỉ. Sau này con sẽ mua cho mẹ một căn nhà lớn mà chỉ có hai chúng ta sống.”

Trương Huệ không kìm được hơi nóng nơi khóe mắt nữa, vội vàng quay đầu để không cho con gái nhìn thấy.

Lý Hân không nán lại lâu mà quay đầu lại chạy thẳng ra khỏi khu dân cư đổ nát, lấy bữa sáng ra ăn rồi đi đến trạm xe buýt cách đó một dặm để bắt xe.

Trường trung học cơ sợ Huệ Minh cách xa nhà cô, ở tận thành phố nên cô thường đi học sớm hai tiếng.

Tuy nhiên, trường trung học tư thục Huệ Minh là trường trọng điểm của thành phố nhưng nó cũng miễn học phí cho học sinh nghèo, đây chắc chắn là nơi tốt nhất dành cho nguyên chủ.

Đúng vậy, cô không phải là nguyên chủ Lý Hân mà cô là người đã xuyên không tới ba ngày trước.

Cô chỉ uống thêm vài ly trong bữa tối với đồng nghiệp, cùng lắm là hơi say, nhưng khi về nhà một đêm. Cô tỉnh dậy và xuyên tới đây, cô xuyên thành một nữ sinh trung học đang chạy nước rút cho kỳ thi tuyển sinh đại học.

Lòng cô đang vui buồn lẫn lộn, vui là vì cô đã trở nên trẻ hơn và được sống lại một lần nữa, dù sao thì cha mẹ cô đã mất từ rất lâu.

Đáng buồn thay đây không phải là một thế giới bình thường mà là một quyển tiểu thuyết.

Sở dĩ cô chắc chắn đó là tiểu thuyết bởi vì trong ký ức của nguyên chủ xuất hiện trường trung học Huệ Minh, Nam Cung An, Đường Ngạo Thần và những cái tên đáng nhớ khác.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play