Edit: cơm trắng chan cà phê

Tương Nam Lý thò đầu ra khỏi ống dẫn thám thính tình hình bên ngoài như một con chuột chũi ngoi đầu lên thách thức cây gõ búa vào đầu.

Anh đang treo ngược trên trần nhà, dưới mặt đất là một khung băng chuyền vận chuyển như băng chuyền vận chuyển hành lí của sân bay cách anh khoảng 4 mét. Băng chuyền đang đứng yên, trên đường ray dính đầy mảnh vụn.

Nhờ ơn thuốc gien, nếu không có nó thì với thân thể nguyên gốc của anh thì không thể lủng lẳng trên trần lâu như vậy được.

Anh nhắm ngay khu vực đất trống ít tạp vật, thả tay ra.

Tương Nam Lý đã cố gắng chú ý thả chân nhẹ nhàng nhất có thể nhưng anh vẫn ngã dập mông vào một đống rác, phát ra âm thanh vang vọng.

Đau mông quá...

Tương Nam Lý bò dậy từ một chồng giấy vụn, anh mở đèn pin rồi lắc nó.

"Đm ——"

Ánh đèn phụt tắt, trái tim của Tương Nam Lý thiếu chút nữa ngừng đập ngay tại chỗ.

Trong thùng giấy có một hàng dài đầu người.

Những cái đầu lộn xộn lăng lăng nhìn về phía trước, lớp phủ kim loại có màu da thịt như thật.

Quả thực quá chân thật.

Tương Nam Lý giơ tay sờ thủ, nhận ra không phải người thật mà chỉ là đầu của người máy thì thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Ngoài việc đọc sách, Tương Nam Lý chưa từng tiếp xúc với cơ thể cyber lần nào. Anh nâng một cái đầu lên, nhịn không nổi mà ngậm đèn pin, dùng tay tách bóc thử.

"Ồ ồ, thì ra là được trang bị như vậy... Tuy là thiết kế của mấy trăm năm trước nhưng vẫn khá thú vị. Kết cấu làm cũng tốt. Bộ phận này là hệ thống điều khiển trung tâm à?"

Trong 10 phút, Tương Nam Lý mày mò hết hai cái đầu, cuối cùng rút ra được kết luận về cấu tạo của cyber đời đầu, khi đã cảm thấy thỏa mãn rồi mới dừng tay.

Hệ thống buồn bã hỏi: "Thi thể của bạn tôi chơi vui lắm à?"

Trong thời gian cấp bách, nó hiển nhiên không quấy rầy Tương Nam Lý.

Tương Nam Lý: "Tôi phải sửa lại một chút, có sinh mạng mới được gọi là thi thể. Những thứ này cùng lắm chỉ được gọi là linh kiện, là dụng cụ để học tập thôi."

Hệ thống: "Nếu sinh mạng có nghĩa là thời hạn sử dụng thì tôi cho rằng máy móc cũng có sinh mạng."

Tương Nam Lý đi về phía trước: "Những kiến thức về các trào lưu tư tưởng xã hội này tôi đã không cập nhật suốt mấy trăm năm rồi. Tôi không muốn tranh cãi với Alpha đâu, dù sao Alpha cũng sẽ dùng toàn bộ cơ sở dữ liệu để phản bác lại tôi."

"Nhân loại luôn thích hành động dựa trên góc độ của cái "tôi"." Hệ thống nói: "Nhưng nhân loại không phải chủ nhân của vạn vật."

Tương Nam Lý nghĩ vậy cũng không sao, ít nhất tôi là chủ nhân của Alpha.

Nhưng anh không nói ra vì sợ hệ thống thẹn quá hóa giận liền giật điện anh.

Alpha hư. Nó còn dám lén lút trừ tiền của mình mà mình không biết thì còn có gì mà nó không làm được? Nó biết rõ mình nghèo tới mức cơm còn không có mà ăn mà.

Băng chuyền này được dùng để vận chuyển hàng hóa, toàn bộ không gian rất lớn, có cấu trúc hình vuông. Bên trên có vài đường ống lớn phía trên như hệ thống ở sân bay. Thậm chí còn có màn hình LED phụ trợ cho việc kiểm kê nguyên vật liệu.

Trên mặt đất chất đầy rác, có đồ hộp, đồ ăn đóng gói đã sử dụng, xếp chồng thành núi. Phần rác này đã tồn tại cách đây từ rất lâu, nhưng vì thiếu không khí và hoạt động sống của các sinh vật khác nên chúng được bảo tồn khá hoàn chỉnh.

"Có người từng sống ở đây một thời gian." Tương Nam Lý đoán: "Nhưng hẳn cũng đã chết từ lâu rồi."

Tương Nam Lý: "Hơn nữa chỉ muốn sống ở khu vực lưu chuyển trung gian lộ thiên như thế này mà không tiến về phía phòng y tế phía trước, có phải là vì ở đó có thứ gì rất kinh khủng không... Alpha, Alpha nói người biến dị ở đâu?"

"Trong phòng y tế." Alpha lời ít ý nhiều đáp: "Xin ngài yên tâm, nếu có nguy hiểm, tôi sẽ cảnh báo ngay."

Ở đây tối đen như mực, không có một tia sáng nào.

Tương Nam Lý giơ đèn pin, hướng về phía hệ thống nói.

Không đủ dưỡng khí nên bộ đồ phòng hộ bắt đầu lọc không khí ở dưới tầng ngầm. Khi ngửi vào chỉ có một mùi sắt gỉ hòa lẫn cùng mùi hôi của thịt thối.

Tương Nam Lý cảm thấy vô cùng bất an.

Trước mặt anh xuất hiện một cánh cửa sắt. Khóa bảo vệ có lẽ sử dụng hệ thống điện mạch khác, phần cột sắt đứng sừng sững trước cửa hơi phát sáng lên.

Tương Nam Lý không rõ cánh cửa dùng vân tay hay thẻ nhân viên để mở khóa nhưng trong nháy mắt tiếp theo, cánh cổng tự động mở ra.

Một giọng nữ máy móc vang lên: "Xác nhận thân phận thành công."

Không gian âm u, lạnh lẽ, giọng nói của hệ thống nữ này tựa quỷ khí lành lạnh.

"Sao lại nói là xác nhận thân phận thành công?" Tương Nam Lý xoa cằm: "Chẳng lẽ hệ thống an ninh hỏng rồi, hay là có âm mưu gì đó?"

Alpha vô cảm nói: "Tôi hack. Ngài nên tăng tốc."

Thôi được rồi. Tiền phí cũng không giống nhau mà nói chuyện lạnh lùng chẳng khác gì nhau.

Tương Nam Lý đi vào trong căn phòng tối như hũ nút, hệ thống kiểm tra được dấu hiện sống thì từng hàng đèn bật sáng lên, chiếu sáng con đường phía trước.

Tương Nam Lý nín thở trừng lớn mắt.

Anh đang đứng ở giữa đường, bao bọc xung quanh là những vách tường vuông vức làm từ thủy tinh... hoặc có thể nói là một cái lồng giam bằng thủy tinh.

Có ba người biến dị to lớn đỏ như máu đang bị nhốt trên trong lồng. Trong lớp kính có phần thịt vụn li ti trôi nổi.

Người biến dị bình thường chỉ cao khoảng 3 đến 15 mét. Những người biến dị này lại cao ít nhất 20 mét trở lên. Chúng cuộn tròn trong lồng thủy tinh, thịt trên người gần như khô quắt lại chẳng khác gì xác khô, không rõ sống hay đã chết.

Trong tình huống thiếu thức ăn đến mức cực đoan, người biến dị có thể lựa chọn hình thức ngủ đông để kéo dài mạng sống của mình.

Ngoài ra ba người biến dị này có chủng loại khác nhau.

"Người bò sát, người xé nát, người cuồng bạo..."* Tương Nam Lý lẩm bẩm.

*Raw: 爬行者、撕裂者、狂暴者, để tên tiếng Anh thì nghe oách hơn (Crawler, Riper, Berserker) nhưng mà mình ghi tiếng Việt cho dễ nhận diện nha

Người bò sát có hình dạng như thằn lằn, nhưng có lẽ bây giờ dùng từ "rồng lớn" sẽ hợp lý hơn. Trên con rồng to lớn này có một vài trang bị kim loại không rõ thành phần, ở vị trí não bộ còn bị đóng một cây đinh to.

Tương Nam Lý đã đọc một vài tư liệu, anh đoán rằng đó là con chip khống chế được cấy vào đầu của người bò sát.

Người xé nát có thể đứng vững, phần thân dưới của nó trông ốm yếu nhưng phần thân trên lại khá khỏe mạnh. Nó giống như người sói, cả người phủ một lớp lông cứng. Thứ gây chú ý nhất trên người nó là phần cánh tay với năm ngón tay tách ra từ khuỷu tay trông như một lưỡi dao cong được làm từ hợp kim tốt nhất.

Tương Nam Lý hiển nhiên chắc chắn nó có thể dùng đôi tay đó để băm nhỏ mọi sinh vật sống khác thành thịt vụn, hoặc thành các linh kiện.

Trên người của người cuồng bạo có nhiều ràng buộc nhất. Là những mảnh sắt kì dị mà Tương Nam Lý không nắm rõ, có vẻ như ai đó đã khảm trực tiếp kim loại vào trong da thịt nó. Cả người nó to lớn, vạm vỡ, diện mạo cũng gần với hình dạng con người nhất trong ba chủng loại, hơi hướng như vượn người, nó có một cái đuôi dài mảnh khảnh.

Tương Nam Lý nghe nói rằng người cuồng bạo là những tên lính khát máu, một khi bản năng thức tỉnh thì nó sẽ mất lí trí và giết chết mọi đối tượng ngay trước mắt. Nó giống như những người mắc bệnh tâm thần ảo giai đoạn cuối (*).

Trong lồng kính giam giữ người cuồng bạo có rất nhiều thịt vụn dính trên tường, không có ai rửa sạch.

"Đây là phòng y tế? Tôi còn nghĩ sẽ giống như phòng y tế trong trường học nằm ở một góc xó xỉnh nào đó ở cuối hành lang cơ." Tương Nam Lý ngạc nhiên nói không nên lời: "Nhưng mà Alpha, Alpha có nhận ra một điều không? Ở đây có bốn lồng kính. Nhưng cái lồng cuối cùng lại trống không. Hơn nữa người biến dị cũng có bốn chủng loại, loại cuối cùng là người tiềm hành*..."

*Raw: 潜行者: người lén lút (Stalker)

Người tiềm hành là chủng loại biến dị có số lượng ít nhất, am hiểu tấn công bất ngờ, ám sát, mức độ đào tạo cũng yêu cầu cao.

Chúng có thể tự thay đổi mật độ, co dãn cơ thể tùy ý thành một khối nhỏ. Khi có cơ hội thuận lợi sẽ bắt đầu cuộc săn bắt, giết chóc. Phương thức ăn uống khá giống răn, chỉ cần một ngụm nuốt chửng gọn ghẽ.

Khi chúng cuộn tròn người, độ cứng của cơ thể cũng tăng cao đến kinh ngạc, chẳng khác gì một khối đá. Do đó vảy của người tiềm hành thường bị con người lột ra để chế tạo giáp bảo vệ.

Trong lịch sử, có một tổng thống của Liên bang Nhân loại đã bị người tiềm hành của Tòa án Dị giáo Chữ Thập Đen ám sát chết.

Trước khi Tương Nam Lý đi đến trước lồng thủy tinh thứ tư, anh đi vòng quanh một vòng, xác nhận bên trong hoàn toàn trống không chứ không có tiềm hành giả đang co cụm lại.

Tương Nam Lý còn có một phát hiện khác.

Anh dùng tay nhẹ nhàng đẩy cánh cửa kim loại trước mặt, cánh cửa rất dày, ổ khóa cũng đã bị hư, mất đi chức năng ngăn cách không gian.

Chỗ này hẳn là lối đi riêng dành cho "nhân viên y tế" để đến cho ăn và quan sát các thực nghiệm thể. Băng qua đường hầm kim loại hình vòm này sẽ đến nhà kính thủy tinh.

Dịch dạ dày của người tiềm hành có tính ăn mòn cao.

Sau lưng Tương Nam Lý đổ mồ hôi lạnh: "Người tiềm hành này tốt nhất đã bị người khác lấy đi, chứ không phải xổ lồng chạy ra ngoài... Alpha, nhiều năm qua như vậy rồi chắc nó cũng chết vì đói rồi đúng không?"

Hệ thống: "Dựa vào hoàn cảnh xung quanh, theo phân tích, tỉ lệ người tiềm hành còn sống là 1.2%."

Tương Nam Lý tự an ủi chính mình: "Từ trước đến giờ tôi cũng khá may mắn. 1.2% gần như không thể gacha ra nổi SSR, có lẽ tôi không dính chưởng đâu."

Phải thừa nhận rằng tố chất tâm lý của Tương Nam Lý rất tốt. Đối diện với những sinh vật biến dị khổng Nam Lý quan sát chúng đầy vẻ hứng thú.

"Khi con người vượt quá một hạn mức kích thước nhất định thì khung xương cũng sẽ phát triển để nâng đỡ cho cơ thể. Nếu không, họ sẽ bị sức nặng của mình đè bẹp. Vậy thì thân thể của những người biến dị hẳn cũng được cấu tạo từ nguyên vật liệu chất lượng tốt." Tương Nam Lý suy nghĩ: "Ở đây là phòng y tế, nhưng đúng hơn phải là phòng thí nghiệm? Hay là phòng thuần hóa? Vì sao năm xưa công nghiệp nặng Đông Hoàng lại tiến hành thí nghiệm những sinh vật này? Không phải đây là công ty chế tạo máy móc sao?"

Hệ thống: "Thí nghiệm sinh vật cơ giới. Công ty Đông Hoàng cho rằng với thân thể bình thường của con người thì khó lòng điều khiển được các cyber siêu cấp, cho nên thử nghiệm một sinh vật khác là người biến dị... Ngoài ra, những "tổ thí nghiệm sinh vật cơ giới" này đều đã bị phán án tử hình hoặc chung thân, tội danh là thí nghiệm trái đạo đức, gây nguy hại cho nhân loại trên toàn thế giới."

"Nhiều nhân viên của Đông Hoàng cho rằng họ chỉ dựa theo mệnh lệnh của cấp trên để làm việc, thí nghiệm của họ cũng là một phần của công việc; cho nên có thể khái quát rằng đây là "tâm lý bầy đàn", "gần mực thì đen"."

Hệ thống là một AI trí tuệ nhân tạo, bây giờ lại đưa ra lập trường của mình về một vấn đề cụ thể.

"Tôi xin phép nhắc nhở ngài. Hàm lượng oxy trong bình dự trữ khi sử dụng ở mức tiết kiệm cũng chỉ có thể kéo dài khoảng 20 phút nữa. Xin ngài hãy lập tức đến phòng quan sát cách ly gần nhất để đổi bình dưỡng khí."

"Biết rồi, biết rồi." Tương Nam Lý lẩm bẩm không từ bỏ: "Nếu có thể điều khiển được người biến dị thì tốt rồi, không cần sợ nhóm kỵ sĩ ở bên ngoài kia."

Anh lấy kính điện tử từ trong túi áo bên ngực ra đặt lên mũi.

Trước mắt Tương Nam Lý xuất hiện một mũi tên giả lập chỉ về địa điểm mục tiêu. Ở đây có rất nhiều phòng, nếu không đeo kính điện tử anh có khả năng sẽ đi sai thật.

"Sau khi phá sản, phần lớn nhân viên đều đã chạy lên mặt đất, tham gia vào Tòa án Dị giáo Chữ Thập Đen. E rằng nhờ vậy mà họ mới càng dễ dàng điều khiển những người biến dị hơn." Hệ thống lạnh lùng nói.

Tương Nam Lý đi đến địa điểm mũi tên chỉ dẫn.

Cánh cửa này vẫn yêu cầu mở khóa, nhưng cũng giống như lần trước, sau khi Tương Nam Lý đến gần và xác nhận thân phận thành công, cánh cửa lại tự động mở ra.

Phòng quan sát cách ly giống như một căn phòng điều khiển trung tâm, trông qua có thể thấy đã có người đến đây làm việc.

Tương Nam Lý vừa vào cửa thì bước chân liền khựng lại.

Trước mắt anh có một bàn làm việc, bên trên là một bàn máy tính điều khiển. Có một thi thể không đầu mặc đồng phục đang ngồi trước bàn.

Dựa theo vết máu bắn thì có thể kết luận đầu của người này bị cắn đứt trong một lần; vô cùng phù hợp với lối gây án đặc trưng của người tiềm hành.

Cánh cửa khép lại sau lưng Tương Nam Lý. Anh lại không có cảm giác an toàn chút nào.

Bình dưỡng khi nằm trong ngăn tủ phía sau lưng thi thể.

Tương Nam Lý trầm mặc một lát, anh đi về phía thi thể, lục lọi trên người đối phương để tìm chìa khóa.

Có cảm giác rất kì lạ, giống như anh đang nhào bột vậy.

"Sao thi thể này vẫn chưa bị biến thành xương khô?"

Tương Nam Lý chán ghét thò vào quần áo của thi thể. Quả thực quá mức ghê tởm.

"Người này đã cải tạo gien." Hệ thống lời ít ý nhiều đáp: "Trong giai đoạn đầu của cuộc chiến tranh giữa nhân loại và cyber, hình thức cải tạo gien rất thịnh hành. Sau đó khi nhận ra không thể đánh bại được vũ khí nóng của quân đoàn cyber thì người sử dụng cũng ngày một ít đi. Con người bắt đầu chuộng cải tạo cơ giới hơn."

"Nhưng bây giờ thì tầng lớp lãnh đạo bên trên của Liên bang Nhân loại lại thích cải tạo gien như cũ chứ không phải cải tạo cơ giới... Nhưng thông tin này không được công bố rộng rãi." Khi nói đến đây, giọng nói của hệ thống tràn ngập sự tà ác, chẳng khác gì một ác ma đang lải nhải bên tai Tương Nam Lý.

Tác giả có lời muốn nói:

[ Bổ túc thông tin ]

(*) Bệnh tâm thần ảo (Cyberpsychosis): Một số người cải tạo cơ giới sẽ mắc bệnh tâm thần này, họ sẽ tàn sát những người xung quanh một cách bừa bãi. Nguyên nhân chính là do virus mạng xâm nhập vào não bộ. Tỉ lệ mắc bệnh thấp. Trong lịch sử, đây là căn bệnh nan y giống như AIDS

(*) Người biến dị: Người nhân bản cải tạo gien thất bại, hoặc cũng không tính là thất bại. Được chia làm 4 chủng loại: người bò sát, người xé nát, người cuồng bạo, người tiềm hành.

25.01.23

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play