Đến khi gia đình nhỏ của họ dừng lại ở Hứa gia, cũng đã hơn mười ba năm rồi anh không quay lại nơi này, có thể nói là sau khi anh ra nước ngoài thì đây là lần đầu tiên anh đến đây. Ngay cả lần kết hôn của anh cũng Tần Khả Kiều thì Hứa Đàm cũng không đến dự, khi đó anh đã sớm không xem ông ấy là cha nữa rồi.
Lần này quay lại Nhâm thành, anh vẫn không nghĩ mình sẽ đến nơi này. Chợt, bao nhiêu kí ức cũ liền ùa về, những kí ức lúc còn nhỏ ở đây cùng cha và mẹ, có những kí ức rất đẹp, nhưng cũng có những thứ không hề tốt đẹp.
Hoắc Ninh Tuyết chủ động nắm lấy tay anh trước, Hứa Dịch nhìn cô rồi cũng siết chặt lấy tay cô, một nhà ba người cứ thế mà tiếp vào.
Người hầu trong nhà cũng nhận ra anh nên đã nhanh chóng lên thông báo cho Hứa Đàm biết, đã mười ba năm không gặp, lần này gặp lại thì cha đã già hơn rồi, mái tóc cũng đã bạc trắng hết rồi. Hứa Dịch lúc này không biết nên bày ra vẻ mặt gì, vui mừng sao? Anh không hề vui mừng… Hân hoan sao? Cũng chẳng hân hoan nổi… Trách móc sao? Nếu là trước kia thì có lẽ anh sẽ trách ông ấy, nhưng bây giờ… Anh cũng đã làm cha rồi, anh không thể trách ông ấy được, vì chính anh cũng là một người cha tồi mà thôi.
- Cha.
Hứa Đàm nhìn anh bằng cặp mắt lạnh lẽo, ông ấy chậm chạp chống gậy rồi bước xuống tầng, khi này ánh mắt của ông ấy dừng lại ở chỗ của Hoắc Ninh Tuyết và Nguyệt Y. Khi được người hầu đỡ ngồi xuống ghế thì liền nhìn về phía Nguyệt Y, vẫy vẫy tay gọi con bé, nói:
- Nguyệt Y, lại đây.
Nguyệt Y nhìn mình, Hoắc Ninh Tuyết liền gật đầu, ngay lập tức Nguyệt Y cũng chạy đến bên chỗ ông nội. Dù rằng Hứa Đàm không thích mẹ ruột của Nguyệt Y, nhưng nói sao đi nữa thì con bé cũng là cốt nhục, là máu mủ của Hứa gia, ông ấy làm sao không thương nó chứ. Đến đây thì Hứa Đàm lấy trong túi áo ra một sợi dây chuyền nhỏ, mặt dây chuyền là hình mặt trăng, sau đó liền đeo lên cho Nguyệt Y, còn nhỏ giọng nói:
- Cái này là ông nội tặng cho Y Y.
- Con cảm ơn ạ.
Sau đó đến lượt Nguyệt Y lấy từ trong túi xách nhỏ xíu của mình ra một chuỗi phật, thật ra thì chuỗi phật này là của Vương Ngữ Ninh, hôm qua bà ấy đã tặng cho Nguyệt Y vì biết con bé không chuẩn bị quà cho Hứa Đàm. Lần này Nguyệt Y chính là mượn hoa kính phật, liền đem chuỗi phật đó tặng lại cho Hứa Đàm, còn nhỏ giọng nói:
- Thật ra cái này là bà ngoại tặng cho Y Y, nhưng Y Y muốn tặng cho ông nội, chúc ông nội năm mới sức khỏe dồi dào, sống lâu trăm tuổi ạ.
Hiển nhiên Hứa Đàm cũng có nghe qua chuyện tình cảm của Hứa Dịch và Hoắc Ninh Tuyết rồi, và bà ngoại trong miệng của Nguyệt Y chắc hẳn là lệnh phu nhân của Hoắc thị - Vương Ngữ Ninh, ông ấy cũng nhận lấy chuỗi phật rồi cảm ơn Nguyệt Y.
Tiếp theo sau đó thì Hứa Đàm đã để Nguyệt Y cùng với người hầu ra ngoài chơi, còn ông ấy thì ở lại cùng với Hứa Dịch và Hoắc Ninh Tuyết.
- Hai đứa định khi nào tổ chức hôn lễ.
- Có lẽ là giữa năm, khi nào ổn định tại Nhâm thành thì sẽ tổ chức.
- Con quyết định lập nghiệp ở Nhâm thành rồi sao?
Hứa Dịch gật đầu, hiện tại anh không chỉ có một mình, anh còn có Y Y, anh còn có Ninh Tuyết, tương lai thì còn có con của hai người họ nữa… Anh không nên khinh suất.
- Vậy là vào Hoắc thị sao? Con muốn ở rể à?
Hoắc Ninh Tuyết có chút nhíu mày, ở rể thì có gì không tốt chứ? Hơn nữa cô thấy chồng của mình có chí lớn, chắc chắn sẽ không chỉ đơn thuần mang danh tiếng là “con rể của Hoắc gia” đâu. Tuy nhiên lúc này Hứa Dịch lại nhàn nhạt cười, sau đó lại nói:
- Cha vẫn khinh thường con như vậy nhỉ? Cha nghĩ nhiều rồi, con không vào Hoắc thị, cũng không đến Hứa thị của cha.
Hứa Đàm có chút nhíu mày, ông ấy nhìn anh, giọng nói liền hạ thấp một tông nói:
- Vậy con sẽ vào công ty nào? Lẽ nào con muốn vào những công ty nhỏ khác, rồi làm công ăn lương… Như vậy thì con nghĩ Hoắc Dạ sẽ gả con gái cho con sao? Nực cười.
- Con đã nói với cha vợ rồi, con sẽ tự thành lập công ty riêng.
- Gì chứ?
Hứa Đàm ngạc nhiên, Hoắc Ninh Tuyết cũng có chút ngạc nhiên nhìn anh. Sau đó anh lại nói rằng Hoắc Dạ cũng đã nói sẽ giúp đỡ anh một tay về việc này, tuy rằng hiện tại anh có thể tiếp quản Hoắc thị sau đó đổi tên, nhưng anh không muốn như thế, nói sao thì Hoắc thị cũng là tâm huyết của Hoắc gia, anh sẽ không để nó phải đổi tên. Còn Hứa thị… Con cưng của cha anh, anh không muốn chạm đến nó.
Suy tới tính lui thì cuối cùng Hứa Dịch đã quyết định sẽ tự mở một công ty riêng, đương nhiên thì anh cũng chẳng cần nghĩ nhiều, với năng lực của Hứa Dịch thì đó là điều đơn giản thôi, chủ yếu là gầy dựng danh tiếng thì sẽ tốn một ít thời gian… Trong thời gian đó anh sẽ tranh thủ chuẩn bị lễ cưới, đến khi công ty của anh có tiếng tăm thì lễ cưới cũng đã chuẩn bị xong, khi đó anh có thể cùng cô vợ nhỏ của mình nắm tay nhau bước lên lễ đường rồi.
- Hoang đường, ở nhà có cây trồng sẵn lại không ăn, lại muốn tự mình chịu cực khổ. Hứa Dịch, rốt cuộc thì con muốn làm gì vậy?
- Con muốn chứng minh cho cha thấy, con không vô dụng như cha nghĩ! Thưa cha!
#Yu~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT