Chỉ bởi vì mấy ngày trước cơ bản không thể ngủ được, mà bây giờ lại cực kỳ phấn khởi, nên cơ thể cô đã đến giới hạn, Giản Mặc Vân nhìn thời gian, thấy cũng đã đến lúc rồi nên nhắc nhở thì mới kết thúc.
Tới rạng sáng, bà chủ Tuỳ đến căn hộ chung của Kiều Tư Đạt mà Giản Mặc Vân đưa cô đến lần trước, mấy ngày nay vợ chồng Tuỳ gia cũng nghỉ ngơi ở chỗ này, bây giờ chắc hai người và Tuỳ Hàm đã ngủ rồi.
Hai người nhẹ nhàng đi về, Tuỳ Diên đứng trong căn phòng lớn yên tĩnh, bốn phía cuối cùng cũng an tĩnh, tất cả những tiếng ồn ào nhộn nhịp đã biến mất, ngay cả tất cả những vất vả cũng biến thành ký ức quý giá, cả người mềm nhũn như hoá thành nước, lâng lâng như đạp lên bông.
Giản Mặc Vân dịu dàng ôm lấy cô, ánh sáng hơi chói chiếu vào gương mặt trầm tĩnh của anh, sau khi hai người đối diện với nhau thì ánh mắt cô lướt xuống phía dưới, rồi ghé vào bên chiếc áo sơ mi không chút cẩu thả của anh.
Xung quanh cô lặng yên không một tiếng động, chỉ có nhiệt độ cơ thể và mùi hương thuộc về bác sĩ Giản, cô tựa như được anh dẫn theo, rồi bước vào trong mộng.
——–Là một cảnh trong giấc mơ dạo quanh vũ trụ hư vô nhưng lại kiên cố lộng lẫy hơn bất kỳ sự vật nào.
Tuỳ Diên kéo tay của Giản Mặc Vân vào phòng, lúc đóng cửa lại thì lập tức đè anh lên trên ván cửa, còn kéo cổ áo của anh ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT