Giản Mặc Vân đắp chăn cho cô, rồi cúi đầu hôn lên môi cô: “Anh đưa cho em một phần cơm này, nếu mệt thì nghỉ ngơi một lát, em cứ khoá cửa, sẽ không có ai vào đâu.”
Gương mặt của Tuỳ Diên cọ lên lòng bàn tay của anh, cô thích cái loại xúc cảm này, còn vuốt ve vài cái, cái loại ấm áp này làm lòng cô an tâm không thôi.
Đáy mắt của Giản Mặc Vân đầy ý cười, trên tay cũng không ngừng nghỉ làm Tuỳ Diên cảm thấy gương mặt mình lại nóng lên, vội vàng đẩy anh ra.
Cô vừa muốn đi tắm rửa thì bị anh kéo lại, anh bỗng nhướng mày hỏi: “Tay em làm sao thế?”
Đôi mắt Tuỳ Diên mở to nũng nịu mang theo vẻ làm nũng, trên mặt thì đỏ au: “Em……..Cái gì mà kêu làm sao vậy, còn không phải anh muốn em…….Không đúng, là anh quyến rũ em…….”
Giản Mặc Vân cố ý thưởng thức bộ dáng thẹn quá thành giận của bà chủ Tuỳ, biết cô hiểu lầm liền thấp giọng cười rộ lên, đùa giỡn nói: “Anh không phải có ý này, anh là nói, trên tay em có nhiều thêm một thứ kìa.”
Tuỳ Diên ngẩn người, duỗi hai tay mình đến trước mặt, lúc này mới phát hiện trên ngón trỏ tay phải có nhiều thêm một thứ———
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT