Cô nhẹ nhàng kéo ống tay áo của anh, khuyên giải: “Nói không chừng anh cả thật là xem mặt mũi vợ sắp cưới của anh là em đây nên mới trở về muốn nối lại tình xưa, anh xem như nể mặt em đi?”
Bác sĩ Giản vừa rồi còn xụ mặt bỗng nhiên cười, anh thật là không có cách với cô.
Lúc này một giọng nói khác chen vào, còn hơi khinh bỉ cười lạnh: “Mặc Vân không có nói sai, mọi người mười mấy năm cắt đứt liên hệ, sao có thể cứ tính như vậy là xong?”
Lạc Hà đi từ đường cửa sau đi vào, vỗ lớp bụi trên tay rồi lấy một chiếc khăn sạch sẽ, không nhanh không chậm mà lau.
“Giản Tự Sơn, lúc anh đi trong nhà trên dưới đều lộn xộn, em trai thì còn nhỏ cần người chăm sóc, cảm xúc của bố thì lại không ổn định, có phải anh không nghĩ tới là ai chống đỡ ngôi nhà này? Bây giờ trở về liền muốn mọi người chấp nhận anh, dựa vào cái gì?”
“Nơi này đến lượt em nói chuyện hả?” Sắc mặt Giản Tự Sơn thay đổi một chút, trước mặt Lạc Hà lấy ra mười phần khí thế, ngữ khí thô lỗ mắng anh ấy, “Đừng có con mẹ nó giả vờ tình anh em gì, em xứng sao? Ông đây trở về cũng không cần em chấp nhận, em chấp nhận cái rắm!”
Trong lòng Tuỳ Diên suy nghĩ, Giản Tự Sơn rất giống một người đàn ông đã trải qua huấn luyện “mắng chửi toàn quốc” ở Trung Quốc, có khí thế của mấy người đàn ông này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play