Tuy nói hai người chưa chính thức bàn chuyện cưới hỏi, nhưng đã gặp qua người lớn hai bên, thì cũng không có khác biệt gì mấy.
Bố của Giản Mặc Vân còn đi công tác ở nước Pháp vẫn chưa về, cho nên hai người trước khi về nước lại đến thành phố London một lần nữa, để gặp mặt tiên sinh Kiều Tư Đạt, thuận tiện tổ chức một bữa tiệc để chính thức giới thiệu cô với gia đình.
Tốc độ xe lửa chạy không nhanh không chậm, thời tiết nước Anh vẫn lạnh âm độ, hơi ẩm thấp, còn mang theo những đám mây đen, mưa lớt phớt rơi trên cửa kính, Tuỳ Diên ngửi được mùi trà trên người Giản Mặc Vân, quanh thân đều là mùi trà nho nhã.
Huyệt Thái Dương của cô vẫn còn hơi đau, cô đẩy cái kính râm lớn trên sống mũi, nói: “Bác sĩ Giản, có phải em làm ra việc lớn gì rồi không?”
Giản Mặc Vân duỗi tay thử nhiệt độ trên làn da của cô, “Ừ, em luôn thích làm việc theo ý mình, còn làm anh bực mình nữa, cho dù đẹp như thiên tiên cũng không dùng được.”
Tuỳ Diên cười ha ha, Giản Mặc Vân cùng cô nhìn phong cảnh trong chốc lát, thì nghe cô nói: “Hồi trước lúc học ở Mỹ, lúc nghỉ em còn cùng Nam Nam tới chơi mấy ngày, không nghĩ tới bây giờ……”
Có lẽ là quan hệ không còn lời nào để nói nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play