Tuỳ Diên tạo áp lực hơi lớn cho bản thân.
Khoảng cách đến Tuần lễ Thời trang Tokyo tháng ba còn đến 2 tháng, phần chi tiết còn lại không nói, mẫu cũng chưa hoàn thành, kiểu dáng cũng chưa chọn xong, chủ đề của show diễn cũng chưa định, các loại tuyên truyền quảng cáo và thiết kế vải khác nhau cũng đang chờ xử lý.
Không phải chưa đối mặt với tình huống áp lực lớn, lúc trước mới bắt đầu cũng bỏ ra không ít nỗ lực và vất vả ngày đêm, cô nhớ rõ thời gian trước giai đoạn lập nghiệp, ngoại trừ đêm năm mới thì thời gian khác đều ngâm mình ở công ty tăng ca, ăn ngủ ở công ty luôn, biến 24 giờ thành 48 giờ, cũng không cảm thấy oan ức, còn đầy tinh thần mạo hiểm.
Chỉ là lúc này đây, áp lực công việc và cơ thể bệnh nhẹ lại như một gông xiềng thật lớn, như hai cú đả đích nghiêm trọng làm Tuỳ Diên phát hiện cô đánh mất chút linh cảm và lạc thú này.
Tựa như một cái bánh răng không ngừng di chuyển 24 giờ, cho dù không êm nhưng sẽ qua thôi, nhưng các tình huống trước mắt đều bắt cô phải từ bỏ, tựa như một vòng tay vô hình trói chặt cô biến cô phải trở thành con rối gỗ.
Cô không có thói quen dừng, trong lòng tràn đầy đau khổ.
Lúc đầu còn tưởng sau khi bận rộn xong sẽ tổ chức cho mọi người đi du lịch quốc lộ, kêu vài xe thể thao lại đây để mọi người có thể High một chút, ai dè bây giờ có nghĩ cũng đừng nghĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT