Thương Thiên Lương là mèo già hóa cáo rồi, không cần Sở Hưu nói hắn cũng có thể đoán được. Sở Hưu vừa đột phá đã tới tìm hắn, đơn giản là sau khi bước vào cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần thì tâm địa bành trướng, muốn thử nghiệm thân thủ của bản thân, xem xem rốt cuộc mình đã đạt tới trình độ nào. 

 Sở Hưu lắc đầu nói: “Thương thành chủ nói câu này sai rồi, không phải ta tới chịu đòn mà là đến luận bàn.” 

 Thương Thiên Lương bật cười một tiếng: “Luận bàn? Tuy bây giờ ngươi đạt được cả chân hỏa luyện thân và Chân Hỏa Luyện Thần, cả hai hợp nhất, chỉ sợ cả võ giả thời thượng cổ cũng chưa một ai làm được. 

 Nhưng Thiên Địa Thông Huyền đã là một tầng thiên địa khác, không dễ vượt qua vậy đâu. 

 Thôi chịu đòn hay luận bàn gì cũng được, ngươi đã tới thì tìm một chỗ động thủ đi.” 

 Nói xong Thương Thiên Lương đi cùng Sở Hưu tới một sơn cốc trống trải không người bên ngoài thành. 

 Sở Hưu híp mắt nói: “Thương thành chủ, vậy ta ra tay đây.” 

 Thương Thiên Lương lạnh nhạt nói: “Tới đi, ngươi muốn kiểm tra thực lực chân chính nên lão phu sẽ không lưu thủ. Lát nữa đừng trách ta ức hiếp ngươi.” 

 Ngay khi Thương Thiên Lương vừa dứt lời, Sở Hưu đấm ra một quyền. Chỉ trong chớp mắt, thân hình của y đã lập tức biến mất, một khắc sau đã xuất quyền đánh về phía Thương Thiên Lương! 

 Đây không phải bí pháp phá vỡ không gian mà là tốc độ của Sở Hưu quá nhanh. Lực lượng của thân thể kết hợp với lực lượng của gió đến từ thiên địa nguyên khí xung quanh gia trì, khiến cho tốc độ của y tăng vọt. 

 Từ cảnh giới Chân Đan bước vào cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, thật ra nội lực chân khí không hề tăng cường. Lý do mà sức tấn công của hai bên chênh lệch khổng lồ là vì cường giả Chân Hỏa Luyện Thần đã không như cảnh giới Chân Đan, không cần thu nạp thiên địa nguyên khí rồi chuyển hóa thành cương khí của bản thân, chỉ tiện tay đánh một đòn cũng có thể mượn bất cứ loại lực lượng nào Trung Nguyên thiên địa. 

 Thương Thiên Lương khẽ cau mày, một chưởng chậm rãi đẩy ra, nhìn như thong thả nhưng lại có một luồng kình lực như vũng bùn bao phủ toàn thân Sở Hưu. 

 Nhưng một khắc sau, quyền kình mênh mông hùng vĩ đã từ trên không giáng xuống, sơn hà vỡ vụn. Không ngờ quyền này lại mang theo quyền ý chí cường trong Sơn Hải Quyền Kinh! 

 Một quyền này chia làm hai phần, cơ thể đi trước còn lực lượng mà Sở Hưu dẫn dắt bây giờ mới giáng xuống. 

 Thương Thiên Lương khép ngón tay làm kiếm, xuất kiếm điểm ra. Chỉ trong chớp mắt, trên không trung có vô số gió bão ngưng tụ thành kiếm, phá tan lực lượng của quyền kia. 

 Thiên Đạo Chiến Hạp trong tay Sở Hưu hóa thành chiến đao quét ngang ra, đao ý cường đại xé rách hư không, phá tan triệt để chưởng lực của Thương Thiên Lương. Đao chiêu Phá Hải đánh xuống, thủy triều nguyên khí vô cùng mãnh liệt rung chuyển đất trời, thậm chí phủ kín sơn cốc, tạo thành từng tiếng gầm thét chấn động. 



 Đao pháp cấp bậc Thất Đại Hạn thì thực lực càng mạnh, uy thế thể hiện càng lớn. Nếu bây giờ Sở Hưu chém đao này ra trong biển, không khéo có thể tạm thời chia nước biển thành hai nửa. 

 Thương Thiên Lương nhíu mày, bàn tay ngoắc một cái, chỉ trong chớp mắt, hơi nước vô tận trong thiên địa ngưng tụ vào tay hắn, tạo thành một thanh trường lớn hơn mười trượng. 

 Một côn đập xuống, uy thế như phá thiên diệt địa, phát ra từng tiếng nổ ầm ầm. 

 Trường côn đánh vào đao của Sở Hưu, hơi nước lập tức bay tứ tán. Nhưng chỉ một nháy mắt này, không ngờ những hơi nước bay ra lại hóa thành kiếm khí nhỏ bé vô biên bao phủ lấy Sở Hưu. 

 Thiên Tử Vọng Khí Thuật được Sở Hưu thi triển tới cực hạn, né tránh kiếm khí từ những giọt nước kia. 

 Một khắc sau, hai tay Thương Thiên Lương kết ấn, nguyên khí quanh người hắn lập tức chuyển động, hóa lửa thành đao, hóa nước thành kiếm, hóa gió thành thương, đủ loại lực lượng biến hóa thành đủ loại võ đạo, ngưng tụ trong không gian rồi bộc phát triệt để. 

 Sở Hưu không nói hai lời, thân hình trực tiếp lóe lên, chui ra khỏi sơn cốc. 

 Sơn cốc to lớn này hoàn toàn nát bấy dưới đòn thế của Thương Thiên Lương, biến thành một ngọn núi nhỏ. 

 Sắc mặt Sở Hưu rất nghiêm nghị, y đã biết kết quả. Bây giờ y vẫn không đánh được cường giả Thiên Địa Thông Huyền. 

 Thân hình Thương Thiên Lương từ trong phế tích đi ra, vẻ mặt đắc ý nở nụ cười nói: ”Chiêu Vạn Tượng Sâm La này thế nào? Đây không phải chiêu thức ta học được trong điển tịch của tổ tiên, mà là ta tập trung cảm ngộ của bản thân trong thời gian vừa rồi sau đó sáng tạo ra.” 

 Sở Hưu gật đầu nói: "Rất mạnh." 

 Không phải y đang tâng bốc Thương Thiên Lương mà là uy lực của chiêu này rất mạnh. Đương nhiên nếu Sở Hưu đạt tới cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, uy lực cỡ này với y cũng không khó. 

 “Thương thành chủ, ngươi cảm thấy thực lực của ta còn cách cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền bao xa?” 

 Thương Thiên Lương trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Cái này thì hơi khó nói. 

 Bây giờ cường độ cơ thể của ngươi đã đạt tới cảnh giới chân hỏa luyện thân, đủ để chỉ dùng cơ thể cũng đối phó được với võ giả cùng cấp. 

 Nhưng đồng thời cảnh giới của ngươi cũng đạt tới Chân Hỏa Luyện Thần, hai bên tăng cường sẽ không đơn giản là một cộng một, mà hỗ trợ lẫn nhau khiến sức chiến đấu tăng gấp bội. 

 Nếu dùng ánh mắt của ta đánh giá, với thực lực của ngươi bây giờ, lúc ta vừa từ Lục Đô ra sẽ không đánh bại được ngươi. Đương nhiên ngươi cũng đừng hòng đánh bại ta, thậm chí hai bên hao tổn tới cuối cùng, bên chịu thiệt vẫn là ngươi.” 

 Nghe Thương Thiên Lương nói vậy, Sở Hưu đã hiểu. Cảnh giới bây giờ của bản thân đúng là rất xấu hổ, y đã chạm tới ranh giới thấp nhất của cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, nhưng nếu giao thủ với cường giả Thiên Địa Thông Huyền thật sự, y vẫn không địch nổi. 

 Cho dù là Thương Thiên Lương lúc vừa ra khỏi Tiên Thiên, hắn cũng có thể dựa vào thân thể mạnh mẽ khiến Sở Hưu hao tổn đến chết. 

 Đương nhiên trong cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, hiện giờ ngoại trừ tên biến thái Khang Động Minh là Sở Hưu không nắm chắc, những người khác thì y đều đủ sức đánh một trận. 

 Sở Hưu gật nhẹ đầu, xem ra cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền cũng vậy, chênh lệch lực lượng trong cấp bậc này cũng rất lớn. Rama bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền đã lâu, truyền thừa của Tu Bồ Đề Thiền Viện cũng mạnh hơn truyền thừa của Thương Thành, cho nên Rama mạnh hơn cũng không có gì là lạ. 

 Sở Hưu lưu lại trong Tiên Thiên vài ngày, tập trung bàn luận võ công với Thương Thiên Lương, đương nhiên có nói là chịu đòn cũng không sai. 

 Vừa bước vào cảnh giới mới, so với việc bế quan ổn định tu vi, còn không bằng quen thuộc với cảnh giới này trong thực chiến. 

 Khi Sở Hưu trở lại Trấn Võ Đường, đám người Mai Khinh Liên cũng đã trở về, hiển nhiên toàn bộ giang hồ Bắc Yên đã bị bọn họ trấn áp gần hết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play